Chúng tôi lần theo dấu chân, tới một tòa nhà cũ gần đó, dấu chân đã nhạt mất. Tôi thu ô lại, nói với mấy cảnh sát: “Ta với Tiểu Đào đi vào, những người khác ở sau đợi lệnh.”
Mặc dù tôi chẳng có chức vụ gì, nhưng họ cũng đối với tôi như với Tiểu Đào, nói gì nghe nấy. Mọi người ở lại, tôi đưa ô cho Đại Lý, rồi cùng Tiểu Đào đi tới.
Tòa nhà cũ này là một công trình dang dở cách đây nhiều năm, do giao thông không thuận tiện, nên dù nhà có đẹp tới đâu, người giàu cũng không đến ở, công trình liền bị ngưng. Dọc đường có thể trông thấy vài biệt thự đã bán hoàn thiện, một số thì mới cất nóc.
Tôi dùng động u chi đồng kiểm tra xung quanh, khi tới một căn nhà ba tầng nhỏ, tôi ngăn Tiểu Đào lại, nàng thấp giọng: “Người ở trên à? Tôi lập tức gọi tiếp viện.”
Tôi vội xua tay: “Đưa súng cho tôi đã.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây