Hoàng Tiểu Đào gọi chúng tôi lên xe, vừa mới ngồi vào ghế đã nghe từ xa vọng lại tiếng nổ. Hoàng Tiểu Đào tiếp tục lái xe trong tuyệt vọng, tôi mở bộ đàm của nàng hỏi chuyện gì xảy ra. Một cảnh sát báo cáo: “Nghi phạm ném lựu đạn về phía chúng ta, không ít người thương vong.”
Tôi nói: “Mọi người cẩn thận!”
Chúng tôi hỏa tốc lái xe tới nơi giấu con tin, hai con tin bị giấu ở hai nơi khác nhau, mấy xe cảnh sát chia ra ở một ngã rẻ. Tôi với Tiểu Đào, Vương Đại Lý chạy tới một căn hộ cho thuê trong khu nhà cũ kỹ của thành phố. Cửa khóa, tôi dùng dây kẽm mở ra, trong phong chợt vang lên tiếng gào: “Đừng vào, đừng vào!”
Tôi với Tiểu Đào nhìn nhau, chỉ sợ đẩy cửa ra sẽ kích hoạt cơ quan gì đó. Tôi nói vọng qua cửa: “Chúng ta là cảnh sát, tới cứu người.”
Người bên trong hỏi: “Thật sao, mau cứu, ta sắp không giữ được nữa rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây