Âm Hôn Không Tan

Chương 99: Xác chết vùng dậy

Chương Trước Chương Tiếp

Tôi không dám sơ suất, lúc này cách thời gian thi thể nữ trong quan tài thủy tinh vùng dậy rõ ràng không còn lâu, nhưng Lão Thường vẫn chưa hoàn thành trận pháp của anh ta.

Tôi không khỏi hơi nôn nóng, lập tức hét lên với Lão Thường: “Lão Thường, còn bao lâu nữa! Sát khí nơi này càng ngày càng nặng rồi.”

Lão Thường trên đầu toàn mồ hôi, tay liên tục kéo dây mực, để chúng nó đan chéo quấn quanh khắp quan tài: “Sắp rồi, còn mấy phút nữa là xong!”

Lão Thường trầm giọng đáp, nhưng tôi lại cảm thấy không thể kiên trì được lâu như vậy, bởi tôi đã nghe thấy trong quan tài thủy tinh truyền tới tiếng thở.

Tiếng thở gấp này rất nặng, giống như mỗi lần thở ra đều là lần thở cuối cùng, rất nặng rất trầm nghe vô cùng kiềm chế. Tôi cố lấy dũng khí, tay nắm chặt kiếm gỗ đào, từ từ di chuyển về phía quan tài thủy tinh.

Khi tới gần quan tài thủy tinh, tôi lập tức phát lạnh! Chỉ thấy không biết từ lúc nào, thế mà khóe miệng của thi thể nữ kia đã mọc ra hai chiếc răng nanh dài, mà không chỉ như vậy, ngay cả móng tay của cô ta cũng dài ra tới khoảng mười cm.

Thấy vậy, tôi không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, đưa lưng nói với Lão Thường: “Lão Thường, răng nanh và móng tay của thi thể này đều dài ra rồi, anh nhanh lên chút đi, nếu đợi cô ta mọc lông cương thi ra! Có khả năng cô ta sẽ sống lại mất!”

Lão Thường nghe tôi nói vậy cũng vô cùng sốt ruột, không ngừng tăng nhanh động tác trong tay. Bởi vì việc lúc này Lão Thường làm chỉ có thể do chính bản thân anh ta hoàn thành, vì vậy tôi hoàn toàn không thể giúp gì được, chỉ có thể đứng ở bên cạnh lo lắng, đồng thời chú ý thật kỹ tới thi thể nữ này.

Tôi đã nghĩ xong rồi, chỉ cần thi thể nữ này vừa vùng dậy, tôi sẽ ném một nắm gạo nếp vào, trước tiên ra oai phủ đầu với cô ta, sau đó tìm cơ hội cắm kiếm gỗ đào vào trong miệng cô ta, hoặc là dùng bùa chú nổ mệnh môn của cô ta.

Qua khoảng một phút, cuối cùng thi thể nữ trong quan tài thủy tinh đã có một ít động tác. Chỉ thấy ngón tay cô ta bắt đầu hơi động đậy, miệng cũng bắt đầu phát ra tiếng hít thở nặng nề “Hộc hộc hộc”.

Nghe những tiếng thở gấp nặng nề của cương thi, trái tim tôi cũng nhảy lên tới cổ họng. Bởi vì mỗi lần cương thi thở, trên người nó đều sẽ mọc ra một tầng lông màu trắng.

Nhìn những sợi lông màu trắng mọc ra từ trên người cương thi kia, tôi không khỏi rùng mình một cái. Những sợi lông trắng này đại biểu cho cô ta sắp biến thành “Bạch Sát”, được tính là cương thi có cấp bậc thấp nhất trong các cương thi. Nhưng cho dù như vậy, nhìn những tầng lông màu trắng kia, toàn thân tôi cũng vẫn run rẩy, da gà nổi lên hết đợt này tới đợt khác.

“Lão Thường, anh mẹ nó xong chưa hả! Thi thể này sắp hóa thành Bạch Sát rồi!” Tôi vô cùng sốt ruột, mồ hôi đã thấm ướt quần áo từ lâu.

Mà Lão Thường lại vẫn đang vùi đầu miệt mài: “Kiên trì thêm một phút nữa!”

“Chỉ một phút thật sao?” Tôi vui vẻ quay đầu nhìn về phía Lão Thường.

Mà Lão Thường thấy tôi hỏi vậy chỉ nặng nề đáp lại một tiếng: “Ừ…”

Nghe vậy, trái tim tôi buông xuống không ít. Đồng thời cũng quay đầu lại, chuẩn bị quan sát thật kỹ cỗ thi thể kia!

Nhưng tôi vừa quay đầu, cảnh tượng trước mặt suýt nữa đã dọa chết tôi. Vào khoảnh khắc tôi vừa quay đầu lại, toàn thân thi thể nữ trong quan tài thủy tinh đã mọc đầy lông trắng, ngay cả trên mặt cũng đã mọc một tầng lông mỏng màu trắng dài chừng nửa cm, đồng thời lúc này, đôi mắt cương thi như mắt cá chết kia đang không ngừng đảo quanh, ngay cả tay nó cũng bắt đầu duỗi ra từ trong quan tài.

Thấy vậy, tôi không khỏi rùng mình một cái. Bởi vì tôi biết sau khi lông cương thi trải rộng khắp toàn thân thi thể, thi thể sẽ không còn là thi thể nữa, mà đã hoàn toàn biến thành cương thi. Điều đó cũng có nghĩa là thi thể nữ này đã thi biến thành công, cô ta đã biến thành cương thi, lúc này đang thích ứng với thân thể.

Tôi chỉ cảm thấy sau lưng có một cơn gió lạnh, cho dù toàn thân đang toát đầy mồ hôi, nhưng tôi vẫn cảm thấy luồng khí lạnh này làm mình lạnh thấu xương.

“Lão… Lão Thường, vùng…”

Vốn tôi muốn nói cho Lão Thường là thi thể đã vùng dậy. Nhưng ngay vào lúc này, vậy mà thi thể kia chợt quay đầu, đồng thời dùng đôi mắt như cá chết kia nhìn chằm chằm vào tôi, trong miệng còn thường phát ra tiếng thở dốc “hộc… hộc hộc” nặng nề!

Thấy vậy, tôi nuốt lời đã lên tới bên miệng lại. Tôi trợn to hai mắt, chỉ cảm thấy trái tim đột nhiên đập gia tốc. Tôi và cương thi kia bốn mắt nhìn nhau, sau khoảng mười giây, thi thể kia từ từ giơ tay lên, hai tay chống lên nắp quan tài thủy tinh. Tư thế đó, là đang chuẩn bị đẩy nắp quan tài ra.

Tôi nuốt một ngụm nước bọt, hít sâu một hơi, trong lòng đã cực kỳ căng thẳng, áp lực lâu dài lúc này cuối cũng đã bộc phát. Tôi lập tức hét to một tiếng với cương thi trong quan tài thủy tinh kia: “Vùng dậy rồi!”

Theo tiếng hét chói tai này của tôi, cuộc đại chiến như bắt đầu. Trong linh đường lập tức nổi lên một cơn gió lạnh, trong nháy mắt nến tắt mất mấy cái! Mà vào khoảnh khắc tôi hét lên một tiếng, con cương thi trong quan tài thủy tinh kia cũng phát ra một tiếng “Gào…”

Theo một tiếng gào của cương thi, hai cánh tay cương thi của nó cũng chợt dùng lực, nắp quan tài thủy tinh nhìn qua rất chắc chắn, lúc này lại nứt toát “rắc” một tiếng, bị hai tay của cương thi này đập cho nát bét!

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)