Âm Hôn Không Tan

Chương 82: Cô gái áo đen

Chương Trước Chương Tiếp

Tôi thấy Lão Trần mỉm cười với mình thì không khỏi nhìn vào trong cửa hàng một cái, sau đó lên tiếng trêu chọc: “Lão Trần, con gái nuôi anh đâu?”

Lão Trần thấy tôi hỏi con gái nuôi của anh ta thì mỉm cười: “Ha ha ha, đang tắm ở bên trong!”

Thấy Lão Trần cười bỉ ổi như vậy, tôi không khỏi nói: “Anh mẹ nó đã là thái giám rồi, còn nghĩ chuyện kia à?”

“Thái giám thì làm sao, thái giám cũng có thể làm cô ấy vui vẻ! Đương nhiên, chúng tôi chỉ giao lưu về tinh thần, dù sao tôi cũng là bố nuôi của cô ấy mà! Viêm Tử, không bằng tôi giới thiệu con gái nuôi tôi cho cậu...” Nói tới đây, vẻ mặt Lão Trần rất hưng phấn.

Nhưng tôi lại liên tục lắc đầu, nếu anh ta giới thiệu cho tôi thật, tôi dám nói không tới hai ngày, con gái của anh ta sẽ bị Thượng Quan Tiên chơi chết, hoặc là bị hù chết!

Sau khi nói qua loa mấy câu, tôi lấy mấy hộp mì ăn liền và một ít đồ ăn vặt, sau đó thì định về.

Nhưng còn chưa đi được mấy bước, tôi lại phát hiện trong ngõ nhỏ không xa có khác thường. Bởi vì tò mò nên tôi đi tới gần!

Mẹ nó, không nhìn thì không sao, nhìn xong tôi lập tức bị dọa cho hết hồn.

Chỉ thấy trong đó hai thanh niên trẻ mười bảy mười tám tuổi nhuộm đầu thành xanh xanh đỏ đỏ, lúc này đang rất bỉ ổi động tay động chân với một cô gái.

“Em gái, em xem đêm dài đằng đẵng, có muốn các anh cùng qua đêm xuân với em không?”

“Đúng thế em gái, anh đây là một đêm bảy lần trong truyền thuyết đấy.”

Dứt lời, một tên tóc đỏ trong đó muốn duỗi tay ra sờ ngực cô gái kia.

Nhưng lại bị cô gái kia tránh thoát, mà cô gái kia cũng không phải người ăn chay, thuận tay tát gã ta một cái nghe tiếng “bốp” rất vang, lập tức vả cho tên lông đỏ kia choáng váng.

Tên lông xanh còn lại thấy anh em của mình bị đánh thì lập tức lộ ra vẻ mặt hung dữ: “Con đàn bà thối, cho cô mặt mũi lại không thèm, mẹ nó dám đánh anh em của tôi!”

Dứt lời, tên kia chuẩn bị dùng bạo lực với cô gái kia. Mặc dù tôi không phải chính nhân quân tử gì, nhưng tôi thật sự không làm ra được loại chuyện này. Lúc này thấy hai thanh niên muốn động tay với một cô gái nhỏ yếu, tôi sao có thể đứng yên được.

Tôi ném mì gói trong tay đi, sau đó lập tức nhảy ra: “Mẹ nó dừng tay hết cho ông!”

Dứt lời, tôi rất phách lối chỉ vào hai thanh niên kia. Tôi hét lên như vậy cũng làm hai người kia kinh ngạc, chẳng qua sau khi nhìn thấy chỉ có một mình tôi, bọn họ không khỏi thở phào một tiếng.

“Tên kia, cút qua một bên đi, cản trở việc của ông đây, cẩn thận ông đây đập chết mày!” Tên tóc đỏ bị đánh kia rất phách lối, tức giận mắng mỏ tôi.

Mặc dù thể hình tôi không tốt lắm, nhưng đối phó loại thanh niên suốt ngày hút thuốc uống rượu ngâm mình trong quán net này vẫn dư sức.

Tôi cũng không phí lời mà đi thẳng qua, hai người kia thấy tôi không có ý tránh đi thì lập tức xông lên muốn ra tay với tôi.

Nhưng mà rất đáng tiếc, sau mấy hiệp, cả hai đều bị tôi đánh ngã trên mặt đất! Lúc này đang quỳ dưới đất ai da ai da cầu xin tha!

“Anh trai, anh tha cho chúng em đi! Chúng em thật sự đói khát khó nhịn!”

“Đúng vậy anh trai, hai chúng em không dám nữa, sau này sẽ làm người tốt...”

Dứt lời, hai tên này không ngừng dập đầu với tôi, muốn để tôi bỏ qua cho bọn họ! Tôi thấy chuyện này cũng không phải chuyện tốt gì, báo cảnh sát sẽ ảnh hưởng không tốt tới con gái người ta nên cũng không báo cảnh sát.

Mà chỉ đạp hai tên kia hai cái rồi bảo bọn họ cút! Hai thanh niên kia cũng không dám chậm trễ, lập tức xoay người chạy đi. Tôi thấy hai thanh niên kia chạy đi, bấy giờ mới quay đầu nhìn về phía cô gái bị bắt nạt kia.

Mà lúc này vậy mà cô gái kia lại tươi cười nhìn tôi, không hề lộ ra bất kỳ vẻ kinh hoàng và sợ hãi nào...

****

Tôi thấy mình có quen cô gái này thì cảm thấy hơi ngạc nhiên. Dù sao cô ấy không chỉ trông rất đẹp, mà dáng người cũng vô cùng nóng bỏng.

Chỉ thấy cô ấy mặc quần jean bó sát, hơn nữa còn là loại siêu ngắn, phía trên là một cái áo phông màu trắng, bị căng tới gồ lên, hiện hết ra vóc dáng thướt tha của cô ấy, đôi chân đẹp kia trắng nõn thon dài, chỉ nhìn một cái cũng làm người ta cảm thấy huyết mạch sôi trào, chẳng trách hai tên nhóc kia xuống tay với cô ấy, cho dù tôi nhìn thấy cũng có hơi rục rịch.

Cô gái kia thấy tôi ngơ ngác nhìn mình, hơn nữa trong mắt còn không có ý tốt, không chỉ không tức giận mà còn phì cười: “Cái gì đây? Chẳng lẽ tôi ra khỏi hang hổ lại đi vào ổ sói?”

Tôi thấy cô gái kia nói vậy, bấy giờ mới phản ứng lại, có hơi xấu hổ gãi đầu: “Ngại, ngại quá!”

Cô ấy thấy tôi xin lỗi mình, vậy mà hơi hài hước nói: “Được! Muốn tôi tha thứ cho anh cũng được, đưa tôi điện thoại của anh đi...”

Nghe vậy tôi chỉ cảm thấy đau đầu, cô ấy muốn điện thoại của tôi làm gì? Chẳng lẽ là muốn báo cảnh sát, nói tôi vô lễ với cô ấy? Nhưng nghĩ lại, chắc là không phải đâu. Dù sao tôi vừa cứu cô ấy, cũng chỉ háo sắc nhìn cô ấy mấy cái, chắc là không có vấn đề gì đâu!

Nghĩ tới đây, tôi cũng không nghĩ tiếp nữa, lập tức lấy chiếc điện thoại nokia của tôi ra đưa cho cô ấy, cô gái kia cũng không làm bộ, nhận lấy điện thoại sau đó lướt lướt lướt trên màn hình rồi ấn xuống.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)