Có mấy môn phái càng khác thường hơn, vậy mà còn mở rộng làm ăn tới cả nước ngoài, thật sự ném hết mặt mũi của thầy âm dương đạo sĩ chính thống chúng tôi đi. Nhưng trong nghành này bọn họ lại phát triển nhanh nhất, cũng nhiều tiền nhất.
Theo như lời Lão Thường nói, những người này được chúng tôi gọi là “Lão Nam Đạo”, cũng chính là ý không có thực lực, chỉ biết lừa người, mà đạo sĩ chính thống chúng tôi thì được gọi là Bạch Phái, là một cách gọi chung.
Nghe tới đây, tôi hơi nghi hoặc lên tiếng nói: “Lão Thường, ý của anh là mọi người bói toán ở trên đường đều được gọi là Lão Nam Đạo sao?”
Lão Thường không nghĩ nhiều, chỉ thờ ơ nói: “Đúng vậy, bất kể bọn họ có gia nhập vào mười hai tông môn này hay không thì đều là Lão Nam Đạo... là những kẻ lừa gạt không có thực lực thật sự.”
Nghe tới đây, tôi cũng đã có chút hiểu biết về ba môn bảy bang mười hai phái. Nhưng nghĩ lại, tôi lại cảm thấy hơi đáng buồn, dưới cuộc khởi xướng đả đảo tất cả yêu ma quỷ quái, sản nghiệp đã từng cực kỳ phồn vinh, bây giờ lại gần như là tàn lụi.
Người thật sự hiểu nghề trên toàn quốc đã không tới hai ba trăm người, đương nhiên đây chỉ là số lượng Lão Thường công bố, còn có phải như vậy không tôi lại chưa kiểm chứng.
Tôi bưng cốc bia lên, cụng ly với Lão Thường, trong biển người mênh mông gặp được anh ta, chúng tôi cũng tính là có duyên.
Một cốc xuống bụng, Lão Thường ợ lên một cái: “Viêm Tử, mặc dù ngành này của chúng ta suy bại, nhưng không phải là còn có chúng ta sao, đừng ủ rũ như vậy, đúng rồi! Lúc trước khi gặp phải cô gái áo đen kia, cậu có nói một tiếng Thượng Quan Tiên, Thượng Quan Tiên này là chuyện gì thế?”
Nghe Lão Thường nói vậy, tôi không khỏi nhíu mày. Trước đây lúc Thượng Quan Tiên xuất hiện, Lão Thường không nhìn thấy. Nhưng dù sao anh ta đã nhìn thấy hành động khác thường của tôi, cùng với tên Thượng Quan Tiên tôi gọi ra. Bây giờ anh ta hỏi như vậy, rốt cuộc có nên nói chân tướng cho anh ta không, hay là cứ qua loa?
Khi tôi đang không biết đáp lại như thế nào, Thượng Quan Tiên như nhìn thấu tâm tư của tôi, giọng cô ấy lập tức vang lên bên tai tôi: “Đừng nói với anh ta! Tôi không muốn bị người khác biết...”
Nghe Thượng Quan Tiên lên tiếng, tôi nào dám làm trái! Phải biết bây giờ cô ấy là thần bảo vệ của tôi!
Tôi hắng giọng, sau đó lắp bắp nói: “À! Đó, đó là một pháp chú trong môn phái của chúng tôi, đúng, là pháp chú...”
Mặc dù tôi nói toàn lời dối trá, nhưng Lão Thường lại không hề nghi ngờ. Dẫu sao chuyện này cũng đã qua, không cần thiết phải thảo luận quá nhiều!
Khi chúng tôi ăn thịt nướng xong, phát hiện đã là hơn năm giờ sáng! Trời nóng nực, nhưng đợi một lúc trời cũng đã sáng! Lão Thường nói hôm nay còn phải đi làm, phải trở về ngủ một lúc rồi tự mình trở về.
Tôi thì bắt một chiếc taxi về nhà, đầu tiên, tôi dâng một nén nhang cho sư phụ, nói với ông ấy tôi còn sống, sau đó thì đi thẳng vào phòng ngủ, ngả lên trên giường rồi ngủ luôn.
Có lẽ do quá mệt, hơn nữa đã cố chịu cả đêm, kết quả giấc ngủ này của tôi kéo dài tới tận tám giờ tối.
Lúc này tôi đói tới đầu váng mắt hoa, vì vậy định làm đơn giản một gói mì, chuẩn bị lấp đầy bụng trước. Nhưng Thượng Quan Tiên lại nói cô ấy cũng muốn ăn, nhưng lúc này trong nhà lại chỉ còn một gói mì. Không còn cách nào khác, chỉ còn cách tôi kéo bụng đói đi mua cho cô ấy, sau đó úp chín rồi còn phải đốt hương mời cô ấy ra ăn!
Mặc dù tôi rất không tình nguyện, hơn nữa cũng đói tới đầu váng mắt hoa, nhưng cô ấy vẫn yêu cầu tôi như vậy.
“Một con quỷ như cô ăn mì gói gì chứ! Ăn vào cũng chẳng lên được cân nào!” Tôi vô cùng tủi thân, có hơi không tình nguyện mặc quần áo vào, chuẩn bị ra ngoài đi mua mì cho cô ấy.
Nhưng Thượng Quan Tiên là ai? Quỷ, nên tai vô cùng thính, kết quả lời này bị cô ấy nghe được: “Cậu nói gì đấy!”
Dứt lời, cô ấy đang xem phim oppa Hàn Quốc chợt quay đầu qua nhìn tôi với vẻ mặt đằng đằng sát khí, đồng thời dụng giọng điệu rất không bình thường nói: “Oppa! Em muốn ăn mà!”
Mẹ nó, nghe giọng điệu này của cô ấy, tôi suýt nữa bị hù chết. Tôi nào dám ở lại lâu, mỗi lần trong miệng cô ấy xuất hiện hai chữ oppa này, nếu tôi còn không hành động, tiếp theo sẽ chính là mưa to gió lớn, cơn giận như sấm sét của cô ấy. Tôi thật sự dám đảm bảo, nếu tôi và Thượng Quan Tiên đối nghịch, tôi thật sự có khả năng bị cô ấy hành hạ chết.
Tôi vội vàng thay quần áo, sau đó bày ra vẻ mặt cam tâm tình nguyện: “Tôi đi, tôi đi! Cô đừng kích động!”
Thượng Quan Tiên thấy tôi như thế vậy mà lại phì cười, mặc dù trông vô cùng xinh đẹp, nhưng lúc này tôi lại như nhìn thấy tử thần mỉm cười.
Tôi lập tức xoay người, cũng không ở lại lâu, lập tức chạy ra khỏi nhà. Mặc dù Thượng Quan Tiên sẽ không tổn thương tới mạng tôi, nhưng cô nàng quỷ này cực kỳ đanh đá, hơn nữa thực lực cũng rất mạnh. Nếu xử lý không tốt, cái thân thể nhỏ bé này của tôi sẽ bị Thượng Quan Tiên hành hạ tới nửa sống nửa chết!
Ra khỏi nhà, thấy cửa hàng đồ ăn của Lão Trần còn mở cửa, tôi lập tức vội vàng đi qua.
Lão Trần thấy là tôi thì lập tức nở nụ cười, mặc dù bây giờ anh ta là thái giám, nhưng lại nhận được một cô con gái nuôi, mà cô con gái nuôi kia chính là cô y tá học việc kia...