Âm Hôn Không Tan

Chương 79: Cô gái áo đen

Chương Trước Chương Tiếp

Mà Chu Nhiên ngồi ở trên ghế lái lại đột nhiên nhíu mày, sau đó dùng giọng rất nghi hoặc nói: “Hai cậu bạn, có tình huống nào mà một người có tới hai hồn phách không?”

Tôi nghe Chu Nhiên hỏi vậy thì không khỏi nghi hoặc. Sao một người có thể có hai hồn phách, một người một hồn là một chuyện bất biến, hoàn toàn không thể thay đổi, sao lại có một người hai hồn? Nghĩ tới đây, tôi bèn không nghĩ nhiều nữa, dù sao đây chỉ là vấn đề thường thức.

“Sao người có thể có hai hồn phách được! Đó là chuyện không có khả… năng!”

Nói tới đây, tôi đột nhiên nghĩ tới gì đó, đúng vậy! Một người sao có thể có tới hai hồn phách, nhưng vừa rồi rõ ràng cô gái kia nói cô ta đã lấy được mười hồn! Mà ở sườn núi Thập Lý cũng chỉ có chín vụ án mạng, lấy đâu ra mười hồn?

Vẻ mặt tôi âu sầu, mặc dù chúng tôi không phải là cảnh sát, nhưng âm tà làm điều ác, nhân sĩ chính phái chúng tôi nhất định phải ra tay!

Chu Nhiên nghe tôi đáp vậy lập tức lộ ra vẻ nghiêm túc: “Cậu Lý, nếu nói như vậy, chắc chắn gần An Khang này đã chết thêm một người, nếu không cô ta sẽ không nói là mười hồn!”

Tôi và Lão Thường thấy Chu Nhiên phân tích như vậy đều không khỏi gật đầu, bày tỏ ý tán thành. Chắc chắn cô gái kia đã giết một người ở một nơi nào khác...

Khi chúng tôi đang anh một lời tôi một lời, điện thoại của Chu Nhiên đột nhiên vang lên. Lúc này tâm trạng Chu Nhiên đang rất bực dọc, trước đó bị cô gái kia dọa sợ quá mức, lúc này chú ta đang rất không thoải mái, thấy muộn thế này rồi còn có người gọi điện thoại, chú ta cũng không xem là ai, lập tức mắng người đầu bên kia một trận: “Mẹ nó, đã trễ thế này anh mẹ nó gọi làm gì!”

Tôi và Lão Thường thấy Chu Nhiên như vậy cũng không cảm thấy có bất kỳ vấn đề gì, dù sao cũng là đàn ông, mắng mấy câu cũng là chuyện bình thường... nhưng chuyện sau đó lại làm chúng tôi mở rộng tầm mắt.

Chỉ thấy sau khi Chu Nhiên mắng to một trận, hình như đầu bên kia điện thoại nói gì đó. Chu Nhiên này lập tức biến thành một con rùa, chỉ thấy chú ta lập tức thay đổi sắc mặt, mặc dù là kiểu ngoài cười trong không cười, nhưng giọng điệu lại nhẹ nhành hơn rất nhiều.

“Vâng vâng vâng! Ngài nói đúng lắm, tôi sẽ lập tức qua ngay, lập tức qua ngay...” Nhìn vẻ mặt như cháu trai này của Chu Nhiên, tôi và Lão Thường không khỏi cho chú ta một ánh mắt khinh thường, thầm mắng đồ con rùa.

Qua một lúc lâu sau, Chu Nhiên cúp điện thoại. Lúc này vẻ mặt chú ta rất xấu, giống như đã dẫm phải phân chó.

Lão Thường thấy Chu Nhiên như vậy thì không khỏi trêu chọc: “Ai da, cảnh sát Chu, vừa rồi là bố anh à?”

Chu Nhiên thấy Lão Thường trêu chọc như vậy rất khó chịu thở dài một tiếng, sau đó nói: “Mẹ nó là cán bộ của thành phố, một người cháu của ông ta vừa chết, bảo tôi đi qua kiểm tra một chút! Nhất định phải bắt được hung thủ.”

Thấy Chu Nhiên nói vậy, tôi cũng không cảm thấy hứng thú, dù sao chỉ là chết một người, không có gì to tát cả.

Bởi vì Chu Nhiên có nhiệm vụ, vì vậy chú ta không lề mề nữa, lập tức khởi động xe bắt đầu xuất phát đi vào trong thành phố. Bởi vì cô gái áo đen tối nay, cảm xúc của tôi và Lão Thường đều không quá tốt. Hôm nay không chỉ không có huyết chiến, thậm chí còn chẳng ai bị thương.

Nhưng hai chúng tôi đều không cảm thấy vui mừng, có lẽ Lão Thường giống với tôi, đều bị thực lực mạnh mẽ kia làm cho rung động, lúc này đang thầm suy nghĩ nên làm thế nào để nâng cao bản thân.

Một tiếng sau, chúng tôi vào trong thành, nhưng kể ra cũng khéo, hiện trường vụ án mạng Chu Nhiên nhận kia ở ngay gần cửa hàng chỗ Lão Thường đang làm việc.

Bởi vì Chu Nhiên phải phá án, vì vậy chúng tôi xuống xe ở hiện trường án mạng, mà bây giờ đã rất muộn, đứng chờ cũng chưa chắc có thể gặp được một chiếc taxi.

Vì vậy chúng tôi dứt khoát đi theo Chu Nhiên tới hiện trường án mạng, Lão Thường thấy tôi đi theo xem người chết thì cũng không vội vàng về nhà, mà nhanh chóng đi theo.

Nhưng chúng tôi vừa tới hiện trường án mạng, tôi lập tức sững sờ. Mẹ nó chứ! Trước đó chúng tôi còn đang thảo luận cái này, thì ra hồn thứ mười mà cô gái kia nói chính là cậu ta!

Chỉ thấy trong hẻm nhỏ có một cỗ thi thể, lúc này toàn thân cậu ta trần trụi, vẻ mặt vặn vẹo và hung tợn, trong bụng đã trống không chẳng còn gì, bị móc ra một cái lỗ to, thậm chí xung quanh còn có mấy con chuột bị lột da.

Thấy vậy, tôi chỉ cảm thấy sởn cả gai ốc, lão Thường thì càng trực tiếp hơn, lập tức bắt đầu nôn ọe.

Mặc dù chúng tôi đều ăn cơm âm phủ, cũng từng nhìn thấy cảnh như này trong phòng họp ở cục cảnh sát, nhưng đột nhiên nhìn thấy hiện trường trực tiếp như này, Lão Thường to lớn như trâu cũng hơi không chịu được.

Tôi chỉ nhìn thi thể nam kia mấy cái, sau đó xoay người rời đi. Mà Chu Nhiên lại không đi, mặc dù chú ta biết hung thủ là ai, nhưng lại không lộ ra, vẫn mang thái độ chuyên nghiệp ở bên cạnh dò hỏi mấy câu, sau đó mới đi về phía chúng tôi.

“Không nghĩ tới vậy mà bọn chúng dám giết người trong thành phố...” Chu Nhiên hơi tức giận.

Nhưng tôi lại mỉm cười: “Anh Chu, anh định xử lý chuyện này như thế nào?”

Chu Nhiên thấy tôi hỏi vậy lại chẳng nghĩ đã lập tức lên tiếng đáp lại: “Cái này còn cần nói à, lập tức truy nã cô gái kia và ông già kia!”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)