Âm Hôn Không Tan

Chương 77: Cô gái áo đen

Chương Trước Chương Tiếp

Tôi thấy Chu Nhiên đột nhiên toàn thân run rẩy, hơn nữa gương mặt tái mét, ngay cả thân thể cũng bắt đầu lảo đảo sắp ngã thì không khỏi ngạc nhiên, nhưng tôi cũng không chút do sự, lập tức đỡ lấy Chu Nhiên, đề phòng chú ta đứng không vững rồi ngã xuống!

Thượng Quan Tiên không nói thêm gì nữa, hai mắt nhìn chằm chằm vào người phụ nữ mặc đồ đen kia.

Mà cô gái đồ đen kia cũng không nhiều lời, chỉ nhìn chúng tôi mấy cái. Khi cô gái kia nhìn về phía tôi, rõ ràng trong mắt hơi lóe lên. Cũng không biết tại sao, sau khi cô gái áo đen kia quét nhìn chúng tôi xong, loại lạnh lẽo và nghẹt thở chúng tôi cảm nhận được vừa rồi đã giảm đi rất nhiều…

Chúng tôi đều không nói chuyện, nhưng nhịp tim lại không ngừng gia tốc, giống như là mỗi khi cô gái kia di chuyển một bước, trái tim chúng tôi lại nặng thêm một phần.

Từ đầu đến cuối Thượng Quan Tiên đều cảnh giác với cô gái kia, mà ba chúng tôi cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, rõ ràng quỷ hồn xung quanh đều lấy cô gái kia làm đầu, tôi dám khẳng định, chỉ cần chúng tôi hành động thiếu suy nghĩ một cái, chắc chắn những quỷ hồn xung quanh sẽ ùn ùn xông lên, chắc chắn chúng tôi sẽ chết không toàn thây!

Cô gái kia đi tới trước người ông lão cách đó không xa, dùng tay nhẹ nhàng đỡ ông cụ đó dậy, đồng thời ấn mấy cái lên mấy huyệt vị trên người ông ta, rồi ông cụ kia dần dần tỉnh lại.

Ông cụ kia vừa mở hai mắt đã lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, đồng thời muốn giãy giụa ngồi dậy, miệng còn hoảng hốt nói: “Đại, đại, đại tiểu thư!”

Mà cô gái áo đen kia chỉ gật đầu, không nói một lời nào.

Đại tiểu thư? Nghe tới đây, tôi càng thêm nghi hoặc và kinh ngạc! Vậy mà ông cụ kia là nô bộc của cô gái áo đen này… Chẳng lẽ cô gái với dáng người thướt tha này mới là kẻ đứng sau của chín vụ án mạng này?

Nghĩ vậy, tôi không khỏi nhíu mày, đồng thời nhìn về phía Thượng Quan Tiên. Mà gương mặt tuyệt đẹp của Thượng Quan Tiên vẫn như cũ, vẻ mặt cảnh giác, không có chút thay đổi nào, chỉ quan sát cô gái kia không rời!

“Chú Đăng, chúng ta về thôi!” Cô gái áo đen kia từ từ đỡ ông cụ dậy, đồng thời lạnh nhạt nói, hoàn toàn không quan tâm tới bốn người chúng tôi, giống như bốn chúng tôi là không khí vậy.

Tôi và Lão Thường đều rất kinh hãi, ngạc nhiên vì cô gái này vậy mà lại lợi hại như vậy, quỷ hồn nơi này không chỉ không tổn thương cô ta, hơn nữa còn để mặc cho cô ta sai sử… Cuối cùng, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô ta đỡ ông cụ kia đứng dậy.

Mà tên ngốc Chu Nhiên này bởi vì không nhìn thấy lệ quỷ, lúc này thấy cô gái áo đen kia muốn dẫn ông cụ đi, chú ta lập tức nổi giận, hiển nhiên đã quên mất sợ hãi vừa rồi. Chỉ thấy chú ta nhanh chóng nhặt súng rơi trên đất lên, hét to với cô gái áo đen ở cách đó không xa: “Các cô không ai được đi cả, nhất định phải theo tôi về cục!”

Mẹ nó, sau khi nghe thấy tiếng hét này của chú ta, tôi chỉ cảm thấy đau đầu. Chu Nhiên anh mẹ nó điên rồi đúng không? Nhiều quỷ ở đây như thế, anh mẹ nó còn dám dùng súng chỉ vào cô gái kia?

Vốn tôi muốn ngăn tên ngốc Chu Nhiên này lại, tránh cho chọc phải cô gái kia. Kết quả rõ ràng đã muộn mất một bước, chỉ thấy cô gái kia ngẩng đầu lên, tôi mắt nhìn thẳng vào chúng tôi.

Cũng trong chớp mắt này, du hồn lệ quỷ xung quanh như nhận được tín hiệu, tất cả đều ngẩng đầu lên, con nào cũng lộ ra vẻ mặt hung ác, mặt xanh nanh vàng, đôi vuốt quỷ lạnh lẽo đáng sợ.

“Gào!” Chỉ thấy sau một tiếng gào thật to, tất cả quỷ hồn xung quanh đều duỗi móng quỷ về phía chúng tôi, bổ nhào về phía chúng tôi như phát điên.

Thượng Quan Tiên cũng kinh ngạc, chỉ thấy cô ấy hất tay áo, túm lấy tôi kéo ra sau, dùng bóng lưng nhỏ yếu không rộng rãi lắm của cô ấy che tôi lại.

Rất hiển nhiên, cuộc đại chiến này vừa chạm là nổ, là sống hay là chết tối nay nhất định phải phân rõ.

Nhưng vào lúc ngàn cân treo sợi tóc này, cô gái đối diện lại đột nhiên quát lên một tiếng: “Tất cả lui!”

Ba chữ, ba chữ ngăn ngủi, nghe rất nhẹ nhàng không có bất kỳ sát khí gì… Nhưng nghe vào tai lại làm những lệ quỷ kia sợ hãi lo sợ, sắc mặt đều thay đổi. Vậy mà chúng nó đều bắt đầu lùi về sau một cách kỳ lạ, đồng thời toàn thân không ngừng run rẩy, không dám lỗ mãng nữa.

Tất cả những chuyện này quá mức kỳ lạ, thậm chí tôi có hơi không chấp nhận nổi! Đây là sức mạnh bậc nào, là thực lực bậc nào, rốt cuộc đạo hạnh này đã đạt tới mạch luân thứ mấy? Tôi không dám nghĩ tiếp…

Cô ấy không chỉ có thể khống chế bách quỷ, hơn nữa chỉ dựa vào ba chữ đã có thể làm chúng nó sợ hãi như thế? Đây là một loại biểu hiện của thực lực, hay là còn có ẩn tình nào khác?

Tôi và Lão Thường đều ngây ra, chỉ có Chu Nhiên không biết nguyên nhân trong đó là vẻ mặt hoảng sợ, súng lại rơi xuống đất. Lúc này hiển nhiên chú ta đã bị cái gì đó dọa sợ, trừ vẻ mặt hoảng sợ ra, ngay cả toàn thân cũng bắt đầu run rẩy, vẻ mặt như tro tàn, giống như là một người chết vậy.

Mà lúc này cô gái áo đen kia đang từ từ đỡ ông cụ kia dậy, có vẻ cô ta không có ý giết chúng tôi, chỉ đang muốn rời đi.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)