Tôi thở phào một tiếng, sau đó đi gọi Chu Nhiên đang toàn thân trần trường tỉnh lại, sau khi Chu Nhiên tỉnh lại, thấy mình như thế này, chú ta lập tức rất kinh ngạc.
Chú ta liên tục hỏi tôi đã xảy ra chuyện gì, tôi kể qua chuyện đã xảy ra cho chú ta, sau đó nói với chú ta tất cả đều do ông cụ này giở trò quỷ, sau đó chỉ vào ông cụ còn đang hôn mê trên mặt đất.
Chu Nhiên thấy vậy thì rất tức giận, mặc dù chú ta là một cảnh sát tốt, nhưng lại rất bạo lực với tội phạm.
Chỉ thấy chú ta cả quần áo cũng chưa mặc mà đã xông về phía ông cụ trên mặt đất kia, đạp cho ông ta một trận, miệng còn không ngừng mắng biến thái.
Chúng tôi không vội mang ông già này về, mà trước tiên hút một điếu thuốc, có lời này nói rất hay, xong chuyện hút một điếu thuốc sướng hơn tiên. Câu này thật sự rất đúng...
Khi chúng tôi đang hút thuốc, tưởng rằng chuyện này cứ vậy là xong, đột nhiên nơi này nổi lên một cơn gió lạnh, đồng thời, một luồng khí lạnh như băng bắt đầu lan tràn tới từ bốn phía, bởi vì khí lạnh đột nhiên đánh úp này, tôi không khỏi rùng mình một cái.
Ngay vào lúc này, giọng Thượng Quan Tiên đột nhiên vang lên bên tai tôi: “Lý Viêm, cẩn thận nguy hiểm!”
Dứt lời, tôi chỉ nhìn thấy có một bóng trắng đột nhiên bắn ra từ ngực mình, sau đó đứng thẳng trước mặt tôi. Tôi thấy Thượng Quan Tiên đột nhiên xuất hiện thì vô cùng kinh ngạc. Từ trước tới nay Thượng Quan Tiên chưa từng quan tâm tới chuyện trảm yêu trừ ma của tôi, bình thường chỉ khi có nguy hiểm mới xuất hiện, bây giờ cô ấy đột nhiên xuất hiện, chẳng lẽ nơi này có thứ gì khác lợi hại hơn sao?
Nhìn bóng lưng cao gầy của Thượng Quan Tiên, tôi không khỏi nhíu mày, sau đó lên tiếng nói: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Bởi vì tôi đột nhiên nói một câu như vậy, Lão Thường và Chu Nhiên bên cạnh đều dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc nhìn tôi, vậy mà bọn họ hoàn toàn không hề biết trước mặt tôi đột nhiên xuất hiện một Thượng Quan Tiên! Mà nhìn tôi với vẻ khó hiểu.
“Viêm Tử, cậu bị ngốc à?”
Tôi có hơi kinh ngạc, kinh ngạc vì Lão Thường mở thiên nhãn mà lại không nhìn thấy Thượng Quan Tiên! Chẳng qua lúc này không tiện để tôi nghĩ nhiều, nếu Thượng Quan Tiên đã nói có nguy hiểm, thì chắc chắn là có nguy hiểm.
Tôi không giải thích quá nhiều, mà sốt ruột lên tiếng nói: “Mau đi, nơi này không bình thường!”
Dứt lời, tôi dập tắt đầu thuốc, sau đó xoay người đi về phía ông cụ đang hôn mê cách đó không xa, dù sao chúng tôi tới đây là vì ông ta, tối nay dù thế nào cũng phải mang ông ta trở về!
Nhưng tôi vừa bước được hai bước, giọng của Thượng Quan Tiên lại vang lên: “Đừng đi qua!”
Nghe thấy vậy, tôi vô cùng nghi hoặc, ông ta là một ông cụ đang hôn mê, chẳng lẽ có nguy hiểm? Nghĩ tới đây, tôi không khỏi lên tiếng hỏi: “Ông ta chỉ là một ông cụ đang hôn mê, chắc sẽ không có nguy hiểm gì đâu?”
Lúc này Chu Nhiên và Lão Thường nghe mà đã ngốc thật rồi, hoàn toàn không biết tôi đang nói cái gì, Lão Thường còn tưởng tôi trúng tà, thế lá lấy gương bát quái ra cọ linh tinh lên người tôi, đồng thời còn lên tiếng nói: “Viêm Tử, cậu không sao chứ! Có phải cậu trúng tà rồi không?”
Dứt lời, vậy mà Lão Thường còn dùng gương bát quái cọ lên mặt tôi...
Bởi vì sự xuất hiện của Thượng Quan Tiên, tôi cũng lười để ý anh ta, lúc này thấy Thượng Quan Tiên cảnh giác nhìn chằm chằm phía trước, cũng không quay đầu nhìn tôi, chỉ nghiêm túc nói với tôi: “Cậu nhìn thử xung quanh đi!”
Dứt lời, chỉ thấy Thượng Quan Tiên vung tay áo lên một cái, xung quanh lại nổi lên một cơn gió lạnh, đồng thời, một cảnh tượng đáng sợ bắt đầu dần dần hiện ra...
Chỉ thấy trên mảnh đất hoang trống trải kia, lúc này đang dần dần hiện ra những bóng người mặc áo trắng với mái tóc dài tán loạn, không! Là bóng quỷ, xuất hiện những quỷ hồn mặc đồ trắng, một con, hai con, ba con...
Tôi trợn to hai mắt, không khỏi nuốt nước miếng, chỉ cảm thấy sau lưng lạnh toát, toàn thân bắt đầu run rẩy. Lúc này nào còn đếm được nữa, chỉ thấy xung quanh chúng tôi lít nhít toàn là những lệ quỷ đầu tóc tán loạn!
Lão Thường vốn đang không ngừng cọ gương bát quái lên người tôi, lúc này cũng trợn tròn mắt, mẩu thuốc trong miệng tự động rơi xuống đất, anh ta trừng to hai mắt, nhìn những du hồn xuất hiện một cách khó hiểu kia, sau đó dùng giọng đứt quãng nói: “Chúng ta, chúng ta bị, bị quỷ bao vây rồi...”
****
“Cái gì? Bị quỷ bao vây rồi?” Chu Nhiên nghi hoặc, hoàn toàn không biết nơi này đã xảy ra chuyện gì.
Tôi không nói gì cả, chỉ nhìn những du hồn lệ quỷ lít nhít xung quanh.
Mà Lão Thường sau khi nuốt mấy ngụm nước bọt thì dùng vẻ mặt hoảng sợ đáp lại: “Đúng. Nơi này, nơi này toàn là, toàn là quỷ!”
“Toàn là quỷ? Sao tôi không nhìn thấy gì?” Chu Nhiên vẫn nghi hoặc, lúc này mặc dù hơi sợ hãi, nhưng chú ta như rơi vào sương mù, toàn thân ở trạng thái hoang mang.
Lúc này tôi chỉ cảm thấy sau lưng lạnh toát, hơi lùi ra sau hai bước, đồng thời buông đao chém thi trong tay xuống, móc kiếm gỗ đào ra cầm ngang trước ngực, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể nghênh đón trận đại chiến tiếp theo.
Cảnh tượng lúc này không chỉ làm tôi cảm thấy kinh ngạc, mà càng làm tôi cảm thấy sợ hãi. Tôi quay đầu nhìn về phía Thượng Quan Tiên. Dùng giọng hơi run rẩy hỏi: “Thượng, Thượng Quan Tiên, tôi, tôi nên làm thế nào?”