Âm Hôn Không Tan

Chương 7: Vợ quỷ thượng quan tiên

Chương Trước Chương Tiếp

Mặc dù chỉ là mơ, nhưng giấc mơ đó cũng quá chân thật, thậm chí tôi phát hiện quần áo bây giờ tôi đang mặc đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt.

Nhưng khi tôi vừa mới thở phào một hơi, thì lại phát hiện trên mặt đất cách ghế sô pha không xa đang đặt một cái kéo cỡ to xiêu vẹo.

Sau khi nhìn thấy cái kéo đó, tôi không khỏi lùi về sau hai bước, toàn thân lập tức nổi một tầng da gà. Loại cảm giác rợn cả tóc gáy đó suýt làm tôi nghẹt thở.

Tôi nuốt nước miếng, cảm thấy chuyện này rất không bình thường, mặc dù trước đó chỉ là một giấc mơ, nhưng chiếc kéo trước mặt này là thế nào? Nghĩ tới đây, tôi không khỏi nhìn xung quanh, trong lòng thầm nói, đậu má, chắc chắn mình đã bị nữ quỷ âm hôn quấn lấy. Nếu không sao có thể mơ một giấc mơ như vậy?

Càng nghĩ càng sợ hãi, nhưng chuyện đã tới nước này chẳng lẽ còn có thể thay đổi gì sao? Nếu tối qua tôi không uống nước bùa, có lẽ bây giờ đã chết rồi, không sống được thêm mấy tiếng như này.

Nghĩ tới đây, tôi lấy thêm can đảm, thầm an ủi bản thân: Lý Viêm ơi Lý Viêm, mày sợ cái lông ý. Mày là đạo môn chính tông, vậy mà lại sợ một con quỷ? Khi sư phụ còn sống, quỷ mày từng gặp còn ít à? Không phải chỉ là một nữ quỷ thôi sao, mày sợ cái gì, nếu như cô ta quấy lấy mày, cứ lập tức cởi hết quần áo rồi xử tử luôn.

Nhưng mà khỏi phải nói, sau khi trong đầu xuất hiện suy nghĩ này, vậy mà tôi không còn sợ như trước nữa.

Tôi hít sâu mấy hơi, sau đó hét với trong nhà trống không: “Tôi biết cô ở nơi này, ra ngoài đi! Ra ngoài đi! Đừng tưởng dùng một cây kéo là có thể dọa được ông đây, ông đây là tiểu kim cang đấy.”

Dứt lời, chỉ thấy tôi xé áo trên xuống, lộ ra thân hình nhỏ bé đáng thương của mình, muốn dùng để thể hiện sức hút đàn ông của bản thân: “Tới đi, đi ra nào, cô mẹ nó có gan thì tới hút dương khí của tôi đi!”

Tôi hét to không chút kiêng kỵ, đã quên mất thực lực của chính mình yếu kém. Mặc dù ngoài miệng thì là anh hùng, nhưng sự thật rất tàn khốc, vào lúc tôi hô to hét lớn mắng nữ quỷ kia không chút kiêng nể, cô ta mẹ nó đã thật sự xuất hiện.

Khi đó tôi chỉ cảm thấy sau lưng lạnh toát, giống như là rơi vào tủ lạnh. Đồng thời chỉ cảm thấy có một cánh tay khoác lên bờ vai trần của tôi: “Đừng mắng nữa, tôi ra đây rồi!”

Là giọng của con gái, rất nhỏ, rất ngọt, nhưng nghe vào lại rợn cả tóc gáy. Mà cánh tay đang vắt trên vai tôi trắng như tờ giấy, mặc dù mười ngón tay thon đẹp, nhưng nhìn vào mắt tôi thấy thế nào cũng giống như vuốt quỷ âm minh.

Tôi không dám quay đầu, không biết liệu có phải giờ tôi quay đầu thì sẽ bị nữ quỷ cắn cổ, sau đó đi tới âm phủ tụ hội với sư phụ hay không.

Tôi thở dồn dập, không biết nên làm như thế nào. Lúc này, thân thể tôi cũng hơi run, mặc dù vừa rồi hét rát cả cổ họng, khí thế ngút trời, nhưng khi người ta xuất hiện thật, tôi lại hơi không chịu đựng nổi.

“Cậu đừng sợ, tôi có ăn cậu đâu!” Giọng nữ quỷ kia vẫn như vừa rồi, rất ngọt, như giọng nói của một thiếu nữ.

Sau khi giọng nói này vang lên, trong đầu tôi nổ “ầm” một tiếng, cho đến khi qua một lúc lâu sau, tôi mới nói: “Cô, cô sẽ không ăn tôi thật chứ?”

“Đúng vậy! Chúng ta là vợ chồng âm hôn mà!” Khi nói chuyện, vậy mà nữ quỷ kia dùng cái tay đang khoác trên vai tôi mò xuống, cuối cùng dừng trên mấy khối cơ ngực không hề cường tráng kia của tôi.

Cảm nhận được cái tiếp xúc lạnh như băng này, lúc đó tôi thật sự có chút cảm giác như sụp đổ. Nhưng may mà tôi khá kiên cường, không lập tức ngất đi.

Tôi ổn định lại tâm trạng, mặc dù lúc này đã rất sợ hãi, nhưng vẫn lên tiếng nói: “Cô, cô là vợ tôi thật, thật sao?”

“Đúng vậy! Giấc mơ kia của cậu là do tôi làm đấy, ha ha ha!” Tiếng cười như chuông đồng thanh thúy vang lên sau lưng tôi.

Mặc dù lúc này rất hoảng loạn và sợ hãi, nhưng tôi thoáng phát hiện ra, chắc hẳn nữ quỷ này sẽ không giết tôi. Nếu như muốn giết tôi, tay của cô ấy đã cắm vào trái tim tôi từ lâu rồi, chứ không phải đang sờ loạn xạ trên ngực tôi như bây giờ!

Sau khi có loại suy nghĩ này, cảm giác sợ hãi dâng lên trước đó đã giảm đi không ít.

“Cô sẽ không giết, giết tôi thật, thật sao?” Tôi vẫn hơi không tin, chỉ có thể xác nhận lại.

“Yên tâm đi, chúng ta đã có khế ước mà!” Nói xong, tôi chỉ cảm thấy cái tay trước ngực mình dùng lực, sau đó thân thể tôi xoay ngược về phía sau.

Biến cố đột nhiên xuất hiện này suýt nữa hù chết tôi, nhưng mà ngay khi tôi quay đầu qua nhìn rõ nữ quỷ trước mặt, mẹ nó, có câu gọi là gì nhỉ, chết dưới mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu.

Mặc dù cô gái trước mặt này là nữ quỷ, sắc mặt trắng nhợt, nhưng môi đỏ răng trắng, eo nhỏ ngực to. Loại người đẹp cực phẩm này còn mỹ lệ quyến rũ hơn người đẹp trong phim hành động Nhật Bản gấp trăm ngàn lần. Nếu có thể cùng người đẹp này phong lưu một lần, làm hòa thượng một năm cũng đáng giá.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)