Âm Hôn Không Tan

Chương 66: Cô gái áo đen

Chương Trước Chương Tiếp

Chu Nhiên thấy tôi nói như vậy, không khỏi có chút khẩn trương, đồng thời còn kinh ngạc nói: “Cái gì, ngay cả hai vị cũng không nắm chắn?”

Lão Thường mỉm cười với Chu Nhiên, cũng xách một chai bia lên uống một ngụm: “Đúng vậy, nếu không phải khoảng thời gian này liên tục có người chết, chúng tôi cũng sẽ mặc kệ!”

...

Rượu quá ba tuần, ăn quá năm vị. Ba chúng tôi cũng đều uống tới đỏ mặt tía tai, Chu Nhiên cũng hiểu thêm được một ít về tà vật ở sườn núi Thập Lý. Khi biết có khả năng tôi và Lão Thường sẽ chết ở sườn núi Thập Lý, chú ta cũng nhíu chặt mày. Nhưng thấy tôi và Lão Thường đều không nói bỏ cuộc, trong lòng chú ta rất xúc động.

Mặc dù tôi không quá muốn bước chân vào vũng nước đục này, nhưng tôi và Lão Thường không ra tay, thành An Khang này liệu ai sẽ ra tay?

Đúng như lời Chu Nhiên nói trước đó, nếu tôi không diệt trừ thứ ở sườn núi Thập Lý, chắc chắn thành phố An Khang này sẽ tiếp tục có người chết. Tôi và Lão Thường dự đoán thứ ở đó rất lợi hại, thậm chí lợi hại tới mức có thể giết chết hai chúng tôi, nhưng không thử một lần sao biết được?

Nói tới đây, Chu Nhiên rất bội phục tôi và Lão Thường, ban đầu chú ta tưởng tôi và Lão Thường chỉ là thanh niên bồng bột, có chút bản lĩnh huyền học mà vô cùng phách lối, không hề có chút tâm tính tế thế cứu người nào. Cho đến sau khi tôi và Lão Thường nói lời trong lòng ra, chú ta mới nhìn rõ hai chúng tôi.

Chu Nhiên biết lần này chắc chắn bên sườn núi Thập Lý sẽ rất nguy hiểm, nhưng chú ta lại không hề sợ hãi, mà xung phong nhận việc nói với chúng tôi là chú ta cũng muốn đi theo. Nói mặc dù chú ta không giỏi về thuật pháp huyền học nhưng có thể đảm nhận chức vụ chân chạy vặt, cầm đồ cho chúng tôi, thậm chí vào lúc cần thiết nói không chừng có thể ra tay giúp đỡ.

Ban đầu tôi và Lão Thường kiên quyết từ chối, dù sao để một người bình thường đi theo thì không khác nào đi chịu chết. Trừ phi có một hai trăm người, chỉ có số lượng như vậy, lệ quỷ mới không dám ngông cuồng, đồng thời mang tới hiệu quả đe dọa.

Nhưng Chu Nhiên lại vô cùng kiên quyết, còn nói tổ tiên mình là thị vệ của hoàng đế triều Thanh, hoàng đế từng ban cho tổ tiên chú ta một thanh dao găm Chân Long. Bây giờ đang được gìn giữ ở nhà, nghe tổ tiên chú ta nói, con dao găm đó có long khí của hoàng đế, có thể đe dọa được lệ quỷ. Trước đó chú ta còn không tin, bây giờ đã tin nên chuẩn bị lúc đó sẽ mang ra, xem xem có thể giúp được không.

Khi tôi nghe thấy lời này thì vô cùng vui mừng, dao găm hoàng đế ban... loại đồ này là một món đồ tốt! Đáng giá thì không nói, quan trọng nhất chính là thứ này thật sự có thể trừ tà đuổi quỷ.

Trước đây tôi từng nghe sư phụ nói, người sống trên đời này, mệnh cách gần như đều đã được xác định, đây cũng chính là nguyên nhân tại sao có cách nói mệnh có nhiều cấp, trong nhiều cấp này, hoàng đế là tồn tại áp đảo trên tất cả mọi người, không chỉ bản thân mệnh cách phi phàm, mà càng có mệnh đế vương ngàn năm, càng sẽ có long khí thiên đạo bảo vệ.

Tà vật lệ quỷ hoàn toàn không thể dính vào, đồ ngài từng dùng cũng nhiễm đặc tính này, trời sinh đã có hiệu quả trấn sát.

Đương nhiên lưu truyền cho đến nay, đồ như vậy đã không còn nhiều lắm! Lúc này nghe Chu Nhiên nói nhà chú ta có một con dao găm hoàng đế ban, hơn nữa còn từng lập thánh chỉ. Nếu thật là như vậy, thì chẳng khác nào tăng thêm phần thắng cho chúng tôi.

Tôi không chút do dự, lập tức đồng ý với chú ta, dù sao Chu Nhiên không thể giúp được gì, nhưng có thêm một con dao găm hoàng đế ban chắc sẽ không phải là chuyện xấu! Vì vậy tôi đồng ý với chú ta!

****

Sau một hồi trò chuyện, tôi phát hiện Chu Nhiên này cũng là một người đàn ông chính trực, chẳng qua ở trong quan trường nhiều năm, bình thường đều hơi thu bớt lại, cũng tính là một loại tự bảo vệ mình, kết quả hai chai bia xuống bụng, tính cách chân thật của chú ta đã lập tức hiện hình.

Sau khi ăn cơm xong, chúng tôi tự bắt xe về nhà, đồng thời hẹn năm giờ tối ngày kia tập hợp, sau đó cùng nhau đi tới sườn núi Thập Lý...

Về tới nhà, đầu tiên tôi gọi Thượng Quan Tiên một tiếng, hỏi cô ấy có muốn hút hương không, tôi châm một cây cho cô ấy. Kết quả lại được báo cô ấy đang tu hành, không cần.

Thật ra tôi rất tò mò về thực lực của Thượng Quan Tiên, tôi vẫn luôn muốn hỏi xem rốt cuộc cô ấy có thực lực bậc nào, đạo hạnh ra sao, nhưng kết quả vẫn luôn không nhận được đáp án.

Bây giờ thấy cô ấy nói vậy, vừa hay có thể hỏi thử. Nghĩ tới đây, tôi lộ ra ý cười, sau đó cười hì hì nói với ngọc bội đỏ trước ngực: “Cái đó, Thượng Quan Tiên, rốt cuộc cô đã đạt tới thực lực mạch luân thứ mấy thế? Tôi thấy ngày nào cô cũng tu hành, chắc là thực lực rất cao đúng không?”

Tôi hỏi thử một câu, đồng thời nhìn ngọc bội chăm chú.

Mặc dù tôi hỏi vậy, nhưng không đại biểu rằng Thượng Quan Tiên sẽ trả lời. Lúc này, chỉ nghe một giọng nói mặc dù mềm mại lanh lảnh nhưng cũng hung hăng truyền ra: “Tắm rửa đi ngủ đi, còn quấy rầy tôi tu hành nữa cẩn thận tôi đánh chết cậu!”

Má nó! Tôi lập tức sợ hết hồn! Thượng Quan Tiên này vẫn như trước, vẫn dũng mãnh như thế! Mở miệng là đòi đánh chết tôi. Tôi lập tức sầm mặt, dù sao bị từ chối thẳng như vậy, là ai thì cũng sẽ cảm thấy khó chịu!

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)