Âm Hôn Không Tan

Chương 63: Bị truy nã

Chương Trước Chương Tiếp

Tôi cũng không để ý tới bọn họ, chỉ tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống.

Cục trưởng kia thấy tôi ngồi xuống, sau khi nuốt nước bọt theo bản năng, ông ta nói với một cảnh sát: “Nếu đại, đại sư đã tới, thì, thì bắt đầu đi!”

Dứt lời, một cảnh sát trẻ đứng trước máy chiếu nhiều chức năng bèn chuẩn bị mở máy chiếu.

Nhưng tôi lại cắt ngang cậu ta: “Trước tiên đợi một lát, tôi còn một người bạn chưa tới. Nếu như muốn phá án, nhất định phải đợi anh ấy tới rồi hãy mở họp.”

Cục trưởng thấy tôi nói vậy cũng không dám sơ suất, dù sao khoảng thời gian này liên tục có người chết, bên trên tạo áp lực rất lớn cho ông ta, chức vị cục trưởng này cũng bắt đầu lung lay sắp đổ.

Thấy tôi chịu ra tay giúp đỡ, ông ta nào dám sơ suất: “Nếu đại sư nói đợi một lát, vậy thì đợi một lát đi.”

Bởi vì sự gia nhập của tôi, lúc này bầu không khí trong phòng họp trở nên hơi gượng gạo.

Mà sau khi Chu Nhiên quay lại đã được nghe về chuyện trong phòng thẩm vấn, đồng thời cũng đã xem camera giám sát, mặc dù chú ta cảm thấy tôi rất lợi hại, nhưng sau khi xem xong camera giám sát cũng cảm thấy sợ hãi. Loại cảnh tượng kỳ dị này thật sự quá đáng sợ, tay bỗng dưng vô duyên vô cớ bị gãy, hơn nữa thân thể còn bay lên một cách kỳ lạ…

Mặc dù loại cảnh tượng này rất kỳ dị, nhưng tâm trí chú ta vẫn khá ổn, cộng thêm trước đó chúng tôi đã từng gặp, vì vậy quan hệ cũng không quá xa lạ.

Lúc này thấy có hơi gượng gạo, chú ta lập tức cười nói với tôi: “Đại sư, cậu có trình độ uyên thâm về mặt huyền học, vậy không bằng chỉ điểm một hai cho mọi người?”

Tôi thấy Chu Nhiên nói vậy, cảm thấy không đáp lại thì có hơi không nể mặt, đồng thời cũng hơi tổn hại hình tượng đạo pháp cao thâm này của mình.

Nghĩ tới bên cảnh sát có nhiều thông tin về vụ án ở sườn núi Thập Lý hơn, hơn nữa còn có tài liệu của nhân chứng, nếu muốn lấy được những tài liệu này vẫn phải dựa vào bọn họ, bây giờ không cần thiết làm quan hệ quá căng thẳng, đồng thời cũng phải giữ vững hình thượng đạo pháp cao siêu của tôi.

Nghĩ tới đây, đầu tiên tôi hít sâu một hơi, sau đó uống một ngụm trà, học sư phụ tôi khi còn sống, bày ra dáng vẻ thế ngoại cao nhân.

Mà lúc này mọi người trong phòng họp đều chú ý chặt chẽ vào tôi, nhưng tôi lại không đáp thẳng, mà dùng giọng điệu khi còn sống sư phụ nói với đám nhà giàu nói: “Có cái gọi là ban ngày nghĩ gì đêm mơ nấy, thần thì báo cát còn hồn thì báo hung, Trang Chu mơ hóa bướm, Lữ Vọng thấy Phi Hùng! Vậy để tôi tới chỉ điểm một hai cho mọi người đi!”

Tôi thầm quan sát mọi người mấy lần, sau đó lập tức tìm ra một cảnh sát trẻ có tướng mạo rất xấu, hơn nữa trên mặt toàn là mụn, quần áo không chỉnh tề còn dính toàn bẩn, nói: “Anh bạn này, tôi thấy khí cậu mặc dù vượng nhưng mà huyết đã suy, khí đen trong ngực dày đặc, đỉnh đầu có mây đen, nhất định là bị du hồn bám lấy.”

Cảnh sát trẻ kia nghe tôi nói vậy lập tức phản bác lại: “Không thể nào, tôi rất khỏe…”

Mọi người thấy tôi nói như vậy đều hơi không tin, một thanh niên trẻ tuổi như này, sao có thể bị du hồn bám lấy?

Tôi thấy cảnh sát kia nói vậy thì mỉm cười: “Mặc dù dương khí của cậu mạnh, nhưng cũng chính vì như vậy nên đã chọc phải du hồn bám lấy, có phải dạo này cậu mơ thấy một ít giấc mơ kỳ lạ không… cùng phụ nữ xảy ra chuyện gì đó? Hơn nữa buổi sáng lúc tỉnh lại sẽ cảm thấy hơi mệt?”

Nói tới đây, tôi không khỏi mỉm cười, mà sau khi nghe tôi nói vậy mọi người đều bắt đầu nghi hoặc khó hiểu.

Nhưng cảnh sát trẻ kia nghe tôi nói vậy, hai mắt trừng to như mắt trâu, hầu kết không ngừng động, ngay cả tay cũng bắt đầu run rẩy.

Lại qua thêm mấy giây, mới nghe thấy cậu trai kia lên tiếng nói: “Cậu, cậu, sao, sao cậu biết?”

Tại sao tôi lại biết? Không phải là đang phí lời à? Cậu trông xấu thế kia, hơn nữa quần áo đen như kia, rõ ràng là loại không có bạn gái, cộng thêm mặt đầy mụn, như này rõ ràng là không hề thanh nhiệt trừ hỏa! Người như vậy có thể không mộng xuân chắc? Hơn nữa cậu trai này chỉ mới hai mươi mấy tuổi, buổi tối sẽ ngủ đúng giờ sao? Nếu không ngủ đúng giờ, ban ngày đi làm chẳng lẽ không mệt chắc?

Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng tôi lại không thể nói thế, chỉ nói với cảnh sát trẻ tuổi đó: “Tôi là đạo sĩ!”

“Đại sư, vậy, vậy tôi nên xử lý thế nào?” Cảnh sát kia vô cùng hoảng sợ, lúc này nghe nói bị nữ quỷ quấn thân, cậu ta nào còn ngồi yên được nữa, lập tức trở nên hơi sốt ruột.

Tôi thấy cậu ta như vậy bèn cười với cậu ta: “Chỗ tôi có lá bùa, cậu cầm lấy mang theo trên người. Sau này quen một người bạn gái, có cái gọi là âm dương điều hòa, trai gái xứng đôi. Đến lúc đó tự nhiên sẽ không có du hồn tới quấy rầy cậu nữa!”

Nói tới đây, tôi đưa lá bùa trong tay qua, cảnh sát trẻ kia thấy tôi đưa bùa sang thì lập tức nhận lấy, đồng thời liên tục nói cảm ơn.

Mọi người thấy cảnh sát trẻ liên tục nói cảm ơn, mặc dù hơi nghi hoặc, nhưng lúc này ánh mắt nhìn tôi đều trở nên sùng bái. Đều cho rằng tôi vô cùng thần kỳ, có thể tính ra du hồn lệ quỷ thật.

Mà không hề ngờ rằng ông đây hoàn toàn không biết bói toán, chỉ quan sát lời nói sắc mặt! Gương mặt toàn là mụn, tuổi còn không nhỏ, quần áo mặc không khác lắm với một kẻ thất bại trong cuộc đời, cậu ta có thể có bạn gái sao? Hơn nữa buổi tối sẽ không chơi game gì sao?

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)