Sau đó hai chúng tôi cứ ở yên đó ngây ngốc xem tivi một hai giờ. Thời gian ước chừng đã mười hai giờ đêm, vậy mà hai chúng tôi vẫn chưa buồn ngủ, cộng thêm đêm dài đằng đẵng, thật sự hơi khó chịu.
Lúc này lão Thường chợt quay đầu nói với tôi: “Viêm Tử, tôi thấy bây giờ đám bác sĩ kia đã ngủ, chúng ta đến trước cửa sổ hút một điếu đi!”
Tôi nghe đến đây, cũng rất tán thành. Dù sao tôi cũng bị nghiện thuốc lá, thật sự muốn hút một hai điếu.
Lúc này tôi cũng không chậm trễ, lập tức chống người bò dậy, sau đó nháy mắt ra hiệu cho lão Thường rồi nhanh chóng đi tới trước cửa sổ.
Sở dĩ chúng tôi chọn hút thuốc ở cửa sổ, ngược lại là có nguyên nhân. Ở nơi này chẳng những có thể tránh được y tá, cho dù y tá có tới thì chúng tôi cũng có thể vứt thẳng tàn thuốc xuống dưới, tránh bị cô y tá nhỏ vừa rồi mắng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây