Một chuỗi nghi vấn xuất hiện trong đầu tôi, khiến tôi vô cùng khó hiểu.
“Anh trai lớn, anh đừng căng thẳng, trong tình huống bình thường em không giết đàn ông đâu!”
Mẹ nó, lời này vừa ra, tròng mắt tôi đã sắp trợn lồi ra ngoài luôn rồi. Vậy mà bé gái quỷ này lại còn yên tâm thoải mái nói ra một cách hời hợt như thế, chẳng những thần trí thanh tỉnh mà đạo hạnh hình như còn mạnh mẽ lạ thường.
Cho dù tôi đang âm thầm vận chuyển đạo hạnh, cũng không thể nhìn thấu được đạo hạnh thật sự của nó. Đây cũng là nguyên nhân vì sao từ khi tôi tỉnh lại cho đến nay vẫn luôn không dám ra tay mà định đánh thức lão Thường với Lăng Thương Tuyết trước.
Bởi vì tôi cảm giác bé gái quỷ kia có chút lợi hại, một mình tôi không có nắm chắc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây