Mà âm hôn của tôi và Thượng Quan Tiên đúng là trùng hợp, không có quỷ môi làm mai, thật giả lẫn lộn, càng không có thiệp long phượng đỏ trắng. Cũng chính vì như vậy, địa vị của Thượng Quan Tiên cao hơn tôi, quan hệ vợ chồng của hai chúng tôi cũng không bình đẳng, tôi không chỉ không thể hạ lệnh cho cô ấy, thậm chí địa vị còn thấp hơn cô ấy một chút.
Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao sau khi Thượng Quan Tiên trở thành bạn đời của tôi lại đanh đá và ngang ngược như vậy. Mặc dù trong đó cũng có từ một phần tính cách nguyên bản của cô ấy, nhưng nguyên nhân chủ yếu lại là nữ tôn nam ti.
Mặc dù chúng tôi là vợ chồng, nhưng lễ nghi không đầy đủ, tình cờ kết thành vợ chồng với nhau, từ đó dẫn tới loại kết quả nữ tôn nam ti này. Có lẽ đây chính là một loại trừng phạt trời xanh dành cho những người không tôn trọng lễ pháp.
Bởi vì Thượng Quan Tiên không chịu sự khống chế của tôi, cộng thêm tôi không có ác ý với cô ấy, vì vậy cảm giác của Thượng Quan Tiên với tôi luôn khá tốt. Lại cộng thêm Thượng Quan Tiên cũng không có ý xấu, cũng không khống chế tôi. Từ đó, chúng tôi đã duy trì một loại quan hệ khó diễn tả.
Mặc dù là như vậy, nhưng chung quy âm hôn người sống vẫn là một pháp môn cấm kỵ, không phải chúng tôi không làm chuyện xấu thì sẽ yên ổn không có chuyện gì.
Thật ra không phải là như vậy, âm hôm người sống đều có một cái giá. Âm hồn muốn sống tiếp, thì nhất định phải hút lấy dương khí của nửa kia, nếu không sẽ hồn phi phách tán, sau đó biến mất.
Đương nhiên một khi dương khí của người sống bị hút khô, thì cũng chỉ có thể đợi chết. Chỉ cần người sống chết, hoặc là quỷ hồn chết đi, đoạn nghiệt duyên này mới sẽ kết thúc, đây cũng là nguyên nhân chính tại sao trong quỷ thuật âm hôn của chúng tôi cấm chỉ kết âm hôn người sống.
Chỉ cần âm hôn người sống thành công, nhất định sẽ có một bên phải chết.
Nghe vậy, sắc mặt tôi trở nên nghiêm túc, đồng thời tôi nhìn khoảng không mấy chục mét dưới chân, miệng không khỏi nuốt một ngụm nước miếng.
“Bây giờ cô muốn kết thúc cuộc âm hôn người sống này sao?” Tôi lên tiếng hỏi, đồng thời vẻ mặt cũng bi thương. Dẫu sao tôi và Thượng Quan Tiên ở bên nhau chính là một sai lầm.
“Đúng vậy!” Thượng Quan Tiên nói rất thản nhiên, không có bao nhiêu tình cảm, cũng không nhìn tôi nữa.
Thấy vậy, tôi đã nghĩ tới kết cục sau đó, tôi sẽ rơi xuống từ không trung mấy chục mét này, cuối cùng ngã tan xương nát thịt.
Tôi nuốt nước miếng, sau đó lấy điện thoại ra, đồng thời viết trong khung tin nhắn của điện thoại: Lão Thường, sau khi tôi chết anh hãy lấy tiền này đi uống rượu đi! Bên dưới là tài khoản và mật khẩu!
Sau khi làm xong tất cả, tôi đặt điện thoại sang bên cạnh, mặc dù tôi không muốn chết, nhưng bây giờ tôi chạy trốn còn có tác dụng sao? Phải biết trên eo tôi còn có thanh nẹp, hơn nữa bây giờ đang ngồi trên lan can, chỉ cần tôi có ý định chạy trốn, Thượng Quan Tiên sẽ đẩy luôn tôi xuống.
Thời gian sống tiếp sẽ chỉ càng ít hơn mà thôi, nếu chắc chắn phải chết thì tại sao không thoải mái một chút? Dù sao cuộc âm hôn này là do tôi mà ra, vậy bây giờ cũng nên được kết thúc từ tôi.
Tôi ngẩng đầu nhìn đêm dài, hít sâu một hơi, sau đó nói: “Cô ra tay đi! Để cuộc âm hôn sai lầm này kết thúc triệt để đi!”
****
Tôi nhắm hai mắt lại, yên lặng chờ đợi quyết định của Thượng Quan Tiên.
Nhưng sau khi nhắm mắt, tôi lại không cảm thấy sợ hãi, giống như đã buông bỏ tất cả, lúc này, vậy mà tôi không có bao nhiêu sợ hãi với cái chết.
Có lẽ đây chính là tâm lý con người luôn sợ hãi với những thứ chưa biết, chứ nếu đã biết rồi thì sẽ không cảm thấy sợ hại nữa mà những nhà tâm lý học đã nói.
Có lẽ đối với tôi mà nói, cái chết cũng tính là một loại sống lại một lần mới, tôi là đạo sĩ, biết chết đi không phải là kết thúc, khi đó lại nghĩ chuyện âm hôn đều do tôi mà ra, mà nếu đã do tôi mà ra, vậy thì tôi nên kết thúc nó.
Tôi hít thở chầm chậm, chờ đợi cảm giác rơi xuống từ trên cao. Nhưng tôi nhắm mắt lại đợi một lúc rất lâu, lại vẫn không hề có bất kỳ động tính gì. Tôi không có cảm giác bị rơi xuống, cũng không cảm nhận được tính mạng mình gặp phải uy hiếp gì.
Bởi vì nghi hoặc nên tôi mở mắt ra, gió nhẹ ban đêm vẫn như cũ, vẫn làm tôi cảm thấy mát lạnh, đồng thời mấy chục mét dưới chân cũng truyền tới tiếng nổ của động cơ ô tô.
Tôi có hơi khó hiểu, thế là quay đầu nhìn về phía Thượng Quan Tiên bên cạnh, nhưng tôi vừa quay đầu, lại phát hiện Thượng Quan Tiên đang mở to hai mắt nhìn tôi chằm chằm. Lúc này trên mặt cô ấy không có vẻ nghiêm túc, trông rất hoạt bát đáng yêu, rất khó để tưởng tượng được cô gái trước mặt này là một con quỷ...
Thấy Thượng Quan Tiên nhìn tôi như vậy, tôi lại hơi không được tự nhiên, dù sao vừa rồi Thượng Quan Tiên còn nói trong hai chúng tôi nhất định phải có một người chết. Bây giờ cô ấy lại nhìn tôi như này, làm tôi thật sự có hơi không thoải mái, tôi nuốt nước miếng, sau đó lên tiếng nói: “Thượng, Thượng Quan Tiên, không phải cô nói, nói hai chúng ta nhất định phải chết một sao?”
Thượng Quan Tiên thấy tôi nói vậy thì không khỏi mỉm cười, nụ cười đó rất tự nhiên, cộng thêm dung mạo cô ấy vốn đã xinh đẹp, nhìn qua vô cùng đẹp.