Như Hoa thấy chúng tôi như vậy, lập tức hạ thấp giọng nói: “Lý Viêm, sao thế…”
Cô ấy vừa mới lên tiếng, tôi liền giơ tay ra để ngăn lời tiếp theo. Tôi dùng ngón tay ấn chặt lên đôi môi mỏng của Như Hoa, sau đó cau mày khẽ lắc đầu, ý bảo cô ấy đừng nói chuyện!
Như Hoa cũng là người thông minh, lập tức gật đầu đồng ý. Lúc sau, tôi lại ra hiệu cho cô ấy lên xe đợi! Nơi này quá nguy hiểm.
Như Hoa cũng là người từng trải việc đời, cho nên yên lặng lùi về sau, rồi trèo lên xe.
Bốn người chúng tôi nhìn thấy Như Hoa đã rút lên xe, lúc này mới bắt đầu bước từ từ vào trong sân. Vừa mới đặt chân vào sân nhỏ, sắc mặt của bốn người chúng tôi đã đột nhiên thay đổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây