Lão Thường bình ổn lại hô hấp, vẻ mặt nghi hoặc: “Vấn đề? Vấn đề gì? Tôi cảm thấy rất thơm mà?”
“Đó là thịt người! Đó là một bát canh dùng thịt người chết nấu thành!” Tôi lạnh lùng nói.
Ngay sau khi tôi nói ra lời này, Lão Thường bỗng chống đất đứng dậy, sau đó vẻ mặt hoảng sợ nhìn chằm chằm tôi: “Cái gì, cậu nói đó là canh dùng thịt người chết nấu thành?”
Tôi thấy Lão Thường ngạc nhiên thì không khỏi cười lạnh với anh ta: “Hừ! Nếu không phải ông đây cho anh một chưởng, tối nay anh cứ đợi chết ở đây đi!”
Nghe tới đây, sắc mặt Lão Thường lại thay đổi, trở nên càng thêm khó coi, đồng thời, một cảm giác buồn nôn đột nhiên truyền khắp toàn thân anh ta. Một tầng da gà bắt đầu nổi lên, anh ta chỉ cảm thấy trong miệng buồn nôn, đột nhiên, một luồng khí nóng xông lên, Lão Thường bắt đầu nôn một trận.
“Ọe… ọe ọe…”
Nhìn Lão Thường nghiêng người nôn bên cạnh, tôi duỗi tay vỗ bả vai anh ta: “Không sao, thịt người chết dinh dưỡng.”
Mặc dù Lão Thường đang nôn, nhưng thấy tôi trêu chọc mình, anh ta rất tức giận nói không rõ lời: “Đệch mợ. Ọe… Đệch mợ mẹ nó… Ọe ọe!”
Nhìn dàng vẻ yếu ớt của Lão Thường, tôi lại ở bên cạnh cười ha ha vui vẻ. Khi tôi đang cười ha ha, đột nhiên trong bụi cỏ bên đường cái truyền tới động tĩnh khác thường.
Tôi lập tức nhận ra có điều gì đó khác thường, sau đó vỗ vai Lão Thường, ra hiệu bên đường cái có động tĩnh. Mặc dù Lão Thường đang buồn nôn, nhưng lúc này thấy xung quanh xuất hiện động tĩnh khác thường, anh ta cũng không dám sơ ý, dù sao đêm nay đã rất không yên bình.
Lão Thường cũng không chê buồn nôn, dùng luôn ống tay áo lau miệng, sau đó đỏ mắt, vẻ mặt nghiêm túc lấy kiếm gỗ đào từ trong túi ra. Mà tôi cũng không dám sơ suất, một tay cầm bùa, một tay cầm kiếm, cùng Lão Thường từ từ đi qua bên đó.
Khi chúng tôi từng bước từng bước đi tới cạnh đường lớn, chỉ thấy trong bụi cỏ ngoài đường lớn, một bóng đen đang ngồi xổm ở trên đường không ngừng nôn mửa, trình độ nôn đó giống như là muốn nôn cả ruột ra ngoài.
Mặc dù là một bóng người đang nôn, nhưng tôi và Lão Thường lại không dám sơ ý, Lão Thường lập tức lấy đèn pin ra, bật lên soi về phía bóng đen kia. Dưới ánh sáng của ánh đèn, bóng đen kia lập tức được chiếu ra vô cùng rõ ràng.
Khi tôi nhìn thấy bóng đen kia thì không khỏi kinh ngạc. Mẹ nó thì ra là người cảnh sát trung niên tên là Chu Nhiênkia, xem ra chúng tôi đã bị chú ta theo dõi, nhưng điều quan trọng nhất là, vậy mà chúng tôi không hề cảm nhận được.
Khi tôi đang tức giận cảnh sát trung niên kia âm thầm theo dõi chúng tôi, Lão Thường bên cạnh đột nhiên ngạc nhiên nói: “Viêm Tử, cậu xem anh ta nôn ra cái gì kìa?”
Nghe Lão Thường nói vậy, tôi đưa mắt nhìn qua, cái nhìn này làm cho da đầu tôi tê dại, cánh tay cũng nổi lên một tầng da gà.
Bà nó chứ, vậy mà cảnh sát này đang không ngừng nôn ra dòi bọ, từng con dòi trắng ơn ởn, hơn nữa còn đang không ngừng ngọ nguậy.
Những con dòi kia cùng với nước bọt của Chu Nhiênbị chú ta nôn ra từ miệng, đồng thời còn mang theo một ít vết máu, mà lúc này Chu Nhiêncũng sắc mặt trắng nhợt, hai mắt hoảng sợ, ngay cả thân thể cũng đang run lẩy bẩy.
Nhìn thấy vậy, tôi không khỏi nhíu mày, nếu tôi không cứu chú ta, chắc chắn người cảnh sát trung niên này sẽ chết. Bây giờ thấy chú ta nôn như này, trên đất toàn là dòi bọ, có trời mới biết rốt cuộc trong bụng chú ta còn bao nhiêu?
Nghĩ tới đây, tôi không dám chậm trễ, lập tức nói với Lão Thường: “Lão Thường, anh lập tức đi lấy một ít nước tới, tôi muốn cứu anh ta!”
“Ừ.”
Lão Thường trầm giọng đáp lại, mặc dù không quá muốn cứu cảnh sát này, nhưng nếu như không cứu chú ta, chú ta sẽ chết thật, Lão Thường cũng không phải là người vô tình, mặc dù chú ta là cảnh sát, nhưng anh ta vẫn quay người rời đi, đi tìm nước sạch tới.
Tôi nhịn đau đớn trên người lại, gạt bụi cỏ ra đi qua. Mặc dù tôi không biết ông cụ kia là người hay là quỷ, hoặc là thứ gì khác, nhưng bây giờ tôi có thể khẳng định, ông ta không chỉ cho thêm thịt người sống vào canh kia, mà còn cho thêm một ít thứ ô uế khác.
Mặc dù không biết là gì, nhưng thứ cảnh sát này nôn ra toàn là dòi bọ, như vậy chỉ cần diệt dòi bọ là sẽ có cơ hội cứu chú ta.
Dòi bọ sinh sống ở nơi âm u ẩm ướt đồng thời vô cùng bẩn. Truyền thuyết nói bọn nó do linh hồn của tội nhân hóa thành, là vật cực âm.
Chỉ cần là thứ âm hàn đều sẽ sợ chính khí. Trong tay tôi có bùa trấn sát, mặc dù công năng chủ yếu là trấn sát hàng yêu. Nhưng cũng chính bởi vì như vậy, loại bùa này là môi giới tụ tập chính khí thế gian.
Vì vậy tôi chuẩn bị dùng bùa trấn sát pha nước cho người này uống vào, mặc dù tôi không biết có tác dụng hay không, nhưng bây giờ chỉ có thể còn nước còn tát. Nhất định phải thử một lần!
Tôi không ngừng vỗ lưng cảnh sát trung niên, thấy chú ta còn chưa có dấu hiệu dừng nôn thì trầm giọng nói với chú ta: “Lát nữa tôi cho anh uống một bát nước bùa, còn anh có thể sống tiếp không thì phải xem tạo hóa của anh!”
Dứt lời, tôi lại vỗ lưng chú ta mấy cái, mà cảnh sát kia nghe tôi nói vậy cũng điên cuồng gật đầu. Lúc này trong bụng chú ta đau đớn khó nhịn, vừa rồi lại nghe được đối thoại của chúng tôi, biết chuyện này rất nguy hiểm. Nếu không nghĩ ra được biện pháp, chắc chắn mạng mình sẽ chẳng còn lâu.