Chứng kiến những gì vừa mới xảy ra, mọi người ngơ ngác nhìn nhau, chẳng hiểu gì cả!
Lúc này tôi chẳng hiểu mô ta ra làm sao, cũng chẳng biết chuyện gì vừa mới xảy ra.
Đúng lúc ấy, lão Thường đột nhiên chạy về hướng của A Tuyết, vừa chạy vừa nói: “Để tôi đi xem…”
Lời vừa dứt, lão Thường cũng đã chạy tới chỗ A Tuyết. Bởi vì lúc này tôi không thể rời khỏi bàn thờ, cho nên tôi không cử động, chỉ chăm chú quan sát tình hình.
Sau khi lão Thường chạy tới bên cạnh A Tuyết, nhanh chóng bế A Tuyết lên, đồng thời cũng lay A Tuyết mấy cái, miệng liên tục gọi: “A Tuyết, A Tuyết…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây