Từ xưa tới nay, chính tà không đội trời chung, nếu tôi đã là đạo sĩ của Bạch Phái, vậy tôi phải trừ ma vệ đạo, khôi phục lại sự công chính của trời đất.
Đương nhiên lần này tôi không hề nương tay, tiếp tục đâm kiếm về phía trước, lúc này, lão già kia đã chẳng thể nào ngăn cản được tôi, bị thanh kiếm gỗ đào của tôi đâm xuyên qua ngực.
Thấy vậy, khóe miệng tôi không khỏi lộ ra một nụ cười dữ tợn: “Ngày chết của ông tới rồi!”
Dứt lời! Tôi đột nhiên rút mạnh kiếm gỗ đào ra, chuẩn bị bổ thêm một nhát kiếm nữa.
Ngay vào giây phút này, lão già với khuôn mặt bị ăn mòn và đầy máu đột nhiên mở mắt ra, tuy nhiên đôi mắt của ông ta đã bị khí đen ăn mòn, giờ phút này chỉ còn lại lòng trắng và còn chảy ra một thứ nước gì đó màu vàng đục.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây