Ngày thường thoạt trông A Tuyết không kiêu ngạo không nóng nảy, trái ngược hoàn toàn với tính cách vô tư của Lăng Thương Tuyết.
Nhưng không ngờ được, A Tuyết còn có một mặt hung dữ thế này, khi xuống tay cũng thật là tàn nhẫn.
Giờ phút này nhìn lại tên mập mạp nằm hôn mê cách đó không xa, tôi và lão Thường chỉ có thể lắc đầu, chợt lo lắng thay cho tên nhãi này, sợ là cả đời này gã cũng chỉ có thể làm thái giám mà thôi.
Tuy rằng ai nấy đều bị sốc trước sự hung dữ của A Tuyết, nhưng điều này không quan trọng, quan trọng là A Tuyết thật sự có thể cạy miệng của hai tên này ra, hỏi được tin tức chúng tôi muốn.
“Nếu anh đã nghĩ kỹ rồi, vậy hãy trả lời ba câu hỏi trước đó đi, mau lên!” Mặt A Tuyết vẫn chẳng có biểu tình gì, hai tay khoanh trước ngực.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây