Âm Hôn Không Tan

Chương 4: Vợ quỷ thượng quan tiên

Chương Trước Chương Tiếp

Nghĩ tới đây, chỉ thấy tôi đột nhiên hét to một tiếng: “Ngơ ra đó làm gì, mau hạ thi thể xuống nhanh lên!”

Những người còn lại nghe tôi hét như vậy, bấy giờ mới phản ứng lại, chỉ thấy hai vợ chồng chủ thuê của tôi lập tức quát lên với mấy người nâng quan tài cách đó không xa: “Các anh nhanh lên một chút…”

“À, à à!” Bấy giờ bốn người nâng quan tài mới phản ứng lại, sau khi vội vàng đáp lại, bọn họ lập tức mở quan tài nâng thi thể ra, bởi vì bước hạ thi thể cuối cùng này không phức tạp, vì vậy rất nhanh bốn người nâng quan tài đã hạ thi thể xong.

“Đạo trưởng, bên chúng tôi xong rồi!”

Nghe thấy tiếng hét to của một người nâng quan tài trong đó, tôi không khỏi lộ ra một nụ cười, trong lòng thầm nói: “Mẹ nó, xem ra năm nghìn này tới tay rồi!”

Nghĩ tới đây, chỉ thấy tôi chân bước điệu Bắc Đẩu, đồng thời tay lấy ra một lá bùa Liên Lý: “Thiên địa làm chứng, vạn vật làm mai, đệ tử dùng bùa giúp nối duyên, cấp cấp như luật lệnh – khởi.”

Lời này vừa dứt, chỉ thấy tôi ném bùa chú trong tay lên ngôi mộ, lá bùa kia như mọc cánh, sau khi vẽ ra một hình tròn trên không trung thì rơi thẳng vào huyệt mộ.

Tôi thấy lá bùa rơi vào trong huyệt mộ, bấy giờ mới thở phào một hơi, đồng thời thu công tháo kiếm.

Mà bùa chú tôi vừa dùng chính là giấy chứng nhận kết hôn của Minh giới, là chứng cứ chứng minh họ là vợ chồng quỷ. Có giấy chứng nhận này, công việc của tôi cũng coi như đã xong.

“Lý đạo trưởng, bây giờ có thể chôn được chưa?” Lúc này, một người nâng quan tài trong đó nghi hoặc hỏi.

“Chôn đi! Nhớ mỗi khi chôn được nửa mét thì phải vái lạy một cái.” Nói tới đây, tôi cũng có hơi mệt, lập tức xụi lơ trên mặt đất.

Mặc dù chỉ múa kiếm kêu gọi hơn một tiếng đồng hồ, nhưng thật sự đã làm tôi rất mệt. Đôi vợ chồng trung niên kia thấy tôi mệt tới ngồi bệt trên mặt đất, lập tức đưa nước khoáng đã mua từ trước qua.

Tôi cũng không khách sáo, uống một hơi hết hơn nửa chai nước.

Tôi dùng tay lau mồ hôi trên trán, sau đó nói với đôi vợ chồng trung niên bên cạnh: “Bà Vương, lát nữa đợi chôn đất xong, bà đổ nước bùa trên hương án lên trên mộ, có nước bùa ngày sinh tháng đẻ này, chuyện con trai bà cũng tính là đã thành.”

Đôi vợ chồng trung niên kia nghe tôi nói vậy thì lập tức cảm ơn, liên tục cúi người mấy lần. Mà tôi chỉ mỉm cười với bà ấy, sau đó thì không để ý nữa.

Sau khi người phụ nữ trung niên kia rời đi, bà ấy rất cẩn thận bưng nước bùa trên hương án đi. Mà lúc này phần mộ đã được chôn tới tám chín phần.

Có lẽ bởi vì nghi thức đã sắp hoàn thành, lúc này rõ ràng người phụ nữ trung niên kia hơi kích động, chỉ thấy bà ấy bưng nước bùa, vừa chảy nước mắt vừa khóc lóc kể lể: “Bảo Nhi, con bỏ mẹ lại mà đi như vậy, bây giờ mẹ tìm cho con hai người vợ, sau này để các cô ấy chăm sóc con thay mẹ!”

Nghe tới đây, đôi mắt đang khép hờ của tôi chợt mở bừng, trong đầu “ầm” một tiếng như ngũ lôi oanh đỉnh. Cái gì? Hai người vợ.

“Dừng tay!” Tôi đứng phắt dậy, lúc này, mệt mỏi trên người tôi đã bị quét sạch, đồng thời hai mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trung niên. Có thể do đột nhiên tôi hét to, làm bà ấy hơi không thích ứng, chỉ thấy bà ấy mặt đầy nước mắt, vô cùng nghi hoặc nhìn chằm chằm vào tôi.

“Lý đạo trưởng, có vấn đề gì sao?”

Có vấn đề gì? Vấn đề rất lớn đấy! “Bà vừa nói, bà tìm mấy người vợ cho con trai bà cơ?”

“Hai người, có vấn đề gì sao?” Lúc này, người phụ nữ trung niên thấy tôi hỏi vậy thì rất khó hiểu.

Mẹ nó, hai người? Khi tôi nghe thấy cái chữ này, lập tức bị dọa cho suýt nữa ngất đi luôn: “Bà muốn chết tôi sẽ không ngăn bà, nhưng đừng có mà hại tôi!”

Tôi rất tức giận, đi thẳng về phía người phụ nữ trung niên trước phần mộ, đồng thời đưa tay cướp lấy nước bùa trong tay bà ấy, thấy nước vẫn còn đầy, bấy giờ tôi mới an tâm hơn một chút.

“May mà bà chưa vẫn đổ nước bùa xuống, nếu không chúng ta đều phải chết!”

Nói tới đây, tôi không khỏi lạnh lùng nhìn người phụ nữ trung niên. Nhưng lúc này, chỉ thấy người phụ nữ trung niên ngây ngốc quay đầu lại nhìn tôi: “Đạo, Lý đạo trưởng?”

“Sao hả?”

“Cậu, cậu vừa nói cái gì?”

Chuyện vừa rồi vốn đã dọa tôi không nhẹ, bây giờ thấy bà ấy hỏi vậy, trong lòng tôi rất mất kiên nhẫn: “Làm sao!”

“Cậu nói, cậu nói sau khi đổ nước này xuống sẽ, sẽ làm sao?”

“Sẽ làm sao? Giờ âm hôn cũng phải một vợ một chồng. Bây giờ có thêm một người thứ ba, bà nói xem sẽ làm sao?”

Lời của tôi vừa dứt, chỉ thấy người phụ nữ trung niên đối diện hai chân mềm nhũn ngã “bịch” một cái xuống đất.

Người đàn ông trung niên thấy vợ mình đột nhiên ngã xuống, lập tức tiến lên đỡ bà ấy dậy. Thấy lúc này mặc dù sắc mặt vợ mình trắng nhợt, nhưng cũng không ngất đi, trong lòng ông ta lập tức thở phào.

“Đạo, Lý đạo trưởng, tôi, tôi…”

Nhưng khi người phụ nữ trung niên kia nói ra chữ tôi này, một luồng sát khí nồng đậm bắt đầu tràn ra từ phần mộ, đồng thời, gió âm vốn dừng đã lâu, lúc này lại bắt đầu nổi lên, hơn nữa lần này còn lớn hơn lần trước.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)