Tôi và A Tuyết đều không có cha mẹ người thân, lúc này cảm thấy rất ấm áp. Mà lão Thường mặc dù có cha mẹ người thân, nhưng anh ta lại không thể về, vì không chỉ lo lắng về Tử Dương Quan và Dẫn Hồn Tông, mà anh ta còn có lý tưởng của riêng mình.
Vì vậy bữa cơm này ba chúng tôi đều ăn với những cảm xúc khác nhau.
Vốn tưởng đây là một buổi tối rất bình thường, ngày hôm sau chúng tôi sẽ tạm biệt Du Hinh, sau đó tới núi Thánh Thủy tìm kiếm căn cứ của tổ chức Hắc Liên.
Nhưng ai ngờ được, bữa cơm này lại là bữa cơm đoạn mệnh của cả gia đình này...
****
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây