Vì ánh lửa quá lớn, tôi và lão Thường đều không khỏi lùi lại mấy bước, mà Sở Dương lại chắp tay sau lưng không hề động đậy, lúc này dưới ánh lửa chiếu rọi, tôi thế mà nhìn thấy trên khuôn mặt nghiêng của ông ta một chút gì đó của sự từng trải.
Lửa lớn tới nhanh, đi cũng nhanh, chưa tới mười phút, hai mươi mốt thi thể đã bị đốt thành tro bụi không còn sót lại.
Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất trong đó là chúng nó hoàn toàn không phải là thi thể người chết, mà là những cái xác rỗng không còn máu thịt.
Bây giờ đã xử lý xong tàn cuộc cuối cùng, cũng không biết tại sao, tôi lại thở dài một tiếng.
Sau đó, tôi cùng lão Thường và Sở Dương lên thang máy tới tầng cao nhất. Trong thang máy, ba chúng tôi không ai nói gì, chỉ là mỗi người đều có chuyện riêng của mình cần suy nghĩ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây