Âm Hôn Không Tan

Chương 31: Tiểu đội bắt quỷ

Chương Trước Chương Tiếp

Mà lúc này Thượng Quan Tiên không có ý dừng tay, tôi nhịn rồi lại nhịn, nhưng suy cho cùng tôi cũng là một thanh niên thú huyết, lúc này huyết mạch đang phun trào, mà tôi cũng không chịu được nữa, không đè nén được dục vọng trong lòng.

Tôi nuốt một ngụm nước miếng, miệng cũng phát ra một tiếng ồm ồm: “Đệch mợ, không nghĩ được nhiều nữa!”

Dứt lời! Chỉ thấy tôi duỗi tay phải ra, kéo Thượng Quan Tiên vào trong ngực. Bởi vì tôi đột nhiên hành động, vì vậy Thượng Quan Tiên hoàn toàn không phản ứng lại kịp, chỉ nghe cô ấy đột nhiên “a” một tiếng, sau đó thân thể dán ở trên người tôi.

Mặc dù toàn thân Thượng Quan Tiên lạnh như băng, nhưng lúc này tôi đang thú huyết sôi trào nên đâu còn quan tâm được những thứ này nữa, tôi mạnh mẽ hôn thẳng xuống cái miệng nhỏ đang hé mở của cô ấy.

Nhưng khi tôi sắp hôn tới Thượng Quan Tiên, chỉ thấy hai ngón tay ngọc ngà mảnh khảnh của cô ấy che ở trước miệng tôi, kết quả cái hôn này, tôi đã hôn hụt mất.

Lúc này hai mắt tôi đỏ ngầu, lần đầu tiên tấn công thất bại, tôi chuẩn bị tới lần thứ hai. Nhưng ngay vào lúc này, Thượng Quan Tiên lại biến mất một cách kỳ lạ. Khi cô ấy xuất hiện một lần nữa, thì đã ở trên chiếc ghế ở cách đó không xa.

Chỉ thấy cô ấy phì cười với tôi, sau đó nói với tôi: “Được rồi, không đùa với cậu nữa. Cậu mau đi tìm một miếng ngọc bội hoặc là nhẫn gì đó đi!”

Tôi đang thú huyết sôi trào vốn nên nổi điên lên, nhưng nghe Thượng Quan Tiên nói vậy, tôi lại không còn thú tính kia nữa, nhiệt độ trên người cũng bắt đầu giảm xuống.

“Tìm mấy thứ đó làm gì?” Tôi nghi hoặc hỏi, đồng thời cũng nhìn chằm chằm vào ngực Thượng Quan Tiên không rời mắt. Mặc dù bây giờ đã bình tĩnh hơn rất nhiều, nhưng huyết dịch tôi vẫn còn hơi sôi trào.

Thượng Quan Tiên cũng không hề né tránh, chỉ bình tĩnh nói: “Sau khi tìm được, cậu hãy khoan một cái lỗ trên đó, sau đó dùng nước thiên nhiên ngâm bảy ngày bảy đêm ở chỗ râm mát, đến lúc đó tôi sẽ có thể bám lên nó!”

Nghe thấy vậy, tôi không khỏi “ồ” lên một tiếng, chuyện này phải làm nhanh một chút, dù sao cũng là vì nghĩ cho bản thân.

Qua một lúc lâu sau, cảm xúc của tôi dần dần ổn định lại, tôi và Thượng Quan Tiên tùy ý nói mấy câu, sau đó tôi xoay người đi vào phòng, bởi tôi nhớ trong ngăn kéo trong phòng có một miếng ngọc bội, miếng ngọc bội đó là tôi và sư phụ được một gã nhà giàu tặng cho sau khi thành công bắt quỷ giúp người ta.

Nhưng khi tôi đi qua Thượng Quan Tiên, một mình đi về phía nhà trong, vậy mà trong mắt Thượng Quan Tiên lại tỏ ra đầy vẻ buồn bã, sắc mặt cũng bắt đầu trở nên phức tạp khó hiểu.

Ngón giữa tay trái cô ấy cũng bắt đầu xảy ra chút biến hóa khó hiểu…

****

Sau khi đi vào phòng, tôi lục tìm trong ngăn kéo một lúc lâu, cuối cùng cũng tìm được miếng ngọc bội kia.

Miếng ngọc bội kia màu đỏ máu, hình dáng giống như hình bầu dục, bên trên có khắc hai con cá trông sống động như thật, nghe nói ngọc bội màu đỏ máu này là dùng đá kê huyết làm thành. Vì vậy nhìn qua vô cùng tươi đẹp, giống như là máu người.

Tôi lấy ngọc bội ra, thấy Thượng Quan Tiên vẫn ngồi ở bên ngoài, lúc này đang ngẩn ngơ xem phim Hàn oppa thì vui vẻ lên tiếng nói: “Thượng Quan Tiên, cô nhìn xem miếng ngọc bội này thế nào?”

“Hả! Ngọc bội như thế nào?” Thượng Quan Tiên hơi hứng thú đáp lại.

Nhưng khi Thượng Quan Tiên ngẩng đầu nhìn về phía miếng ngọc bội kia, cô ấy hơi sững lại! Trên gương mặt trắng nhợt viết đầy vẻ ngạc nhiên: “Thế mà, thế mà là một miếng ngọc cổ âm sát!”

“Ngọc cổ âm sát? Có ý gì?” Tôi nghi hoặc nhìn Thượng Quan Tiên.

Thượng Quan Tiên chậm rãi đứng lên, sau đó xuất hiện trước mặt tôi một cách kỳ lạ, đồng thời cũng lấy ngọc bội trong tay tôi qua.

Lúc này cô ấy giống như một chuyên gia giám định trong chuyên mục giám định bảo vật, lật trái lật phải giám định và quan sát miếng ngọc bội song ngư kia.

Qua một lúc lâu sau, Thượng Quan Tiên mới lên tiếng nói: “Đúng là một khối ngọc cổ âm sát, hơn nữa khối ngọc này rất âm tà, chắc chắn trước đây từng được ngâm trong máu tươi trong một thời gian dài!”

“Cái gì? Ngâm trong máu tươi trong thời gian dài?” Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy những lời này, nhưng nó lại không ngừng kích thích đầu óc tôi.

“Đúng vậy, nếu tôi không đoán sai, trước đây miếng ngọc bội này từng có lệ quỷ bám lên!”

Nghe tới đây, tôi không khỏi nhíu mày, bởi vì tôi biết miếng ngọc bội song ngư này đã tồn tại mười mấy năm. Tôi chỉ nhớ sơ sơ, khi đó tôi còn chưa đầy mười tuổi, sư phụ giúp một gia đình diệt trừ một con lệ quỷ, sau đó người nhà đó đã đưa chúng tôi một ít tiền, đồng thời giao miếng ngọc bội này cho chúng tôi, còn nhớ khi đó tôi đã rất thích nó, cũng đeo nó một khoảng thời gian.

Còn trên miếng ngọc bội này từng có lệ quỷ bám vào hay không, cái đó tôi không biết.

Chẳng qua có một tin tức tốt, Thượng Quan Tiên nói cô ấy có thể bám luôn lên miếng ngọc bội song ngư âm tà này, vì vậy tôi không cần khoan lỗ hoặc là ngâm nước thiên nhiên nữa.

Sau khi biết được tin tức này, tôi vô cùng vui mừng, vì sao bớt đi một phiền phức, hơn nữa còn có thể sắp xếp ổn thỏa được cho Thượng Quan Tiên, không chỉ như vậy, nghe Thượng Quan Tiên nói, miếng huyết ngọc này cực kỳ âm hàn, rất thích hợp để cô ấy bám lên.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)