Âm Hôn Không Tan

Chương 30: Tiểu đội bắt quỷ

Chương Trước Chương Tiếp

Nhưng Lão Trần cũng tính là may mắn, tốt xấu gì cũng giữ được cái mạng, có cái gọi là sống khổ còn hơn chết luôn, đến con kiến hôi còn muốn sống…

Sau khi vào thành phố, trước tiên tôi và Lão Thường cùng đi tới bệnh viện. Đầu tiên, tôi muốn xem thử địa điểm làm việc của Lão Thường, về sau cũng thuận tiện hẹn anh ta ra ngoài gạt tiền của nhà giàu. Thứ hai, tôi cũng thuận đường đi xem thử tình hình của Lão Trần.

Bởi vì hai chúng tôi đều khá mệt, nên lên xe cũng không nói nhiều lời, chỉ thỉnh thoảng nói với nhau một hai câu.

Sau hơn hai tiếng lắc lư, cuối cùng chúng tôi đã về tới bệnh viện. Mà địa điểm làm việc của Lão Thường cũng ở ngay đối diện bệnh viện, biển hiệu cửa hàng là: An Tâm Đường.

Thường Lượng bảo tôi tới nơi làm việc của anh ta ngồi một lát, tôi uyển chuyển từ chối, dù sao Lão Trần còn đang ở bệnh viện.

Sau khi tạm biệt với Thường Lượng, tôi mang theo một thân bẩn thỉu trở về bệnh viện, Lão Trần thấy tôi trở lại thì giống như là nhìn thấy bố ruột, nước mắt nước mũi chảy tèm lem. Mấy lần bởi vì kích động đã làm vết thương ở hạ thân nứt ra, kết quả đau tới mức anh ta muốn chết đi sống lại.

Sau đó, tôi kể đơn giản chuyện trừ yêu cho anh ta, sau đó bảo anh ta nghỉ ngơi thật tốt, tôi phải về nhà trước.

Lão Trần thấy hai mắt tôi đầy tơ máu, đồng thời trên người toàn là bùn đất thì cũng không nói nhiều, chỉ bảo tôi về nghỉ ngơi sớm một chút, đồng thời, anh ta cũng đưa thẻ ngân hàng trong ví tiền cho tôi.

Nói tôi đã nhọc lòng vì chuyện của anh ta, trong thẻ này có ba nghìn đồng, hai nghìn trong đó trả lại cho tôi, một nghìn còn lại là tiền thu lao của tôi.

Mặc dù tôi và Lão Trần đều buôn bán trên một con phố, nhưng bình thường việc làm ăn của quán đồ ăn vặt của Lão Trần khá ổn. Tôi thấy anh ta đưa tôi tiền thù lao thì cũng không từ chối, dù sao vì để giết chết chuối tây tinh kia, tôi đã suýt nữa không thể sống trở về.

Cầm thẻ ngân hàng của Lão Trần, đầu tiên tôi đi tới ngân hàng rút tiền trước, sau đó thì bắt xe trở về cửa hàng của nhà mình.

Vừa tiến vào cửa hàng, Thượng Quan Tiên đã hiện ra: “Ôi! Mệt quá đi mất!”

Tôi nhìn Thượng Quan Tiên một cái, thấy cô ấy vươn vai, duỗi vòng eo mảnh mai như rắn nước, tôi không khỏi liếc cô ấy một cái: “Thượng Quan Tiên, cô là quỷ đấy, cô cũng cảm thấy mệt à?”

Thượng Quan Tiên nghe tôi nói vậy, lập tức hơi không vui, chỉ thấy cô ấy hai tay chống eo, giống như là một người phụ nữ đanh đá: “Sao hả, quỷ không được mệt chắc? Ban ngày ban mặt, mặt trời mạnh như thế, tôi chỉ có thể bám ở trên người cậu, cậu tưởng là sẽ không tiêu hao thể lực à?”

Tôi trợn tròn mắt. Thượng Quan Tiên vừa nói gì, vậy mà, vậy mà cô ấy bám ở trên người tôi?

Nghe tới đây, tôi không khỏi nuốt nước miếng, sau đó hỏi một cách rất không chắc chắn: “Thượng, Thượng Quan Tiên, vừa rồi, vừa rồi cô nói cái gì cơ?”

Thương Quan Tiên thấy tôi rất kinh ngạc thì giống như nhìn thấy quỷ: “Lý Viêm, tôi thật sự nghi ngờ là cậu bị ngốc đấy. Tôi là quỷ mà! Tôi không bám trên người cậu, vậy chẳng lẽ cậu bảo tôi cứ lộ mình ở dưới ánh mặt trời à?”

Ôi đệch, lần này tôi đã nghe rất rõ, lúc này tôi chỉ cảm thấy rợn cả tóc gáy. Thế này cũng mẹ nó quá đáng sợ! Vậy mà thân thể tôi bị nữ quỷ bám lên cả một ngày? Thậm chí còn lâu hơn… Nếu thật sự như vậy, dương thọ của tôi? Mẹ nó… Đây là tiết tấu tôi sắp giảm thọ sao?

Thượng Quan Tiên thấy tôi lộ ra vẻ mặt sợ hãi, cô ấy như đoán được suy nghĩ trong lòng tôi, vì vậy khinh thường nói: “Thế mà còn làm trong ngành âm hôn, hai chúng ta có hôn ước, cho dù tôi bám ở trên người cậu, cậu cũng sẽ không giảm thọ đâu. Yên tâm đi! Đồ ngốc.”

Lúc này, nghe Thượng Quan Tiên nói vậy, tôi lập tức thở phào một tiếng. May quá, vừa rồi dọa chết tôi thật rồi!

Nhưng khi tôi đang thầm thở phào nhẹ nhõm, Thượng Quan Tiên lại nói: “Mặc dù tôi bám ở trên người cậu, cậu sẽ không giảm thọ, nhưng thời gian lâu dài vẫn sẽ ảnh hưởng tới số mệnh của cậu, từ đó dẫn tới vận thế của cậu giảm thấp.”

Nghe vậy, tôi lại nhíu chặt mày, sau đó lên tiếng nói: “Ồ, vậy sau này cô đừng bám lên người tôi nữa!”

Dứt lời! Tôi không khỏi lùi về sau một bước, kéo xa khoảng cách với Thượng Quan Tiên. Nhưng sau khi tôi làm ra động tác lùi lại này, chỉ thấy trên người Thượng Quan Tiên lóe lên ánh sáng trắng, rồi cô ấy lập tức xuất hiện trước mặt tôi, lúc này, vẻ mặt cô ấy quyến rũ, cộng thêm đôi mắt câu hồn đoạt phách kia.

Vậy mà tôi lại hơi miệng khô lưỡi khô, không khống chế được bản thân. Nếu như Thượng Quan Tiên là người, tôi thật sự sẽ làm cô ấy. Nhưng cô ấy lại là quỷ, nếu như làm với quỷ? Mặc dù tôi chưa từng thử, nhưng tôi biết, chắc chắn sẽ giảm thọ, thậm chí sẽ bị hút mất tinh phách.

“Cô, cô muốn làm cái gì?” Tôi hơi sợ hãi nói.

“Làm gì, tôi là vợ của cậu, cậu nói xem tôi muốn làm cái gì?” Dứt lời! Vậy mà Thượng Quan Tiên lại phát huy mị thuật của cô ấy, đồng thời lắc vòng eo mảnh mai của cô ấy trước mặt tôi, hai tay cũng sờ loạn trước ngực tôi.

Đậu má, như này bảo tôi chịu thế nào cho được. Lúc này tôi không chỉ miệng khô lưỡi khô, mà ngay cả thân thể cũng xảy ra biến hóa, cậu em như đã ăn phải trái ớt, không ngừng phun lửa ở bên dưới.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)