Nghe vậy, tôi và Lão Thường đều cảm thấy A Tuyết nói không sai, chuyến đi này của chúng tôi không chỉ đắc tội với Tử Dương Quan, Thượng Quan Tiên còn phế đi đạo hạnh của hơn mười người, mà tôi cũng giết một đệ tử trong Dẫn Hồn Tông, để gã ta hồn phi phách tán.
Mối thù như vậy, tôi nghĩ là không thể giải quyết được nữa. Mà An Khang này chỉ lớn như vậy, nếu hai môn phái này hợp sức tìm kiếm chúng tôi ở An Khang, chúng tôi vẫn rất dễ bị tìm thấy.
Vì vậy, tôi và Lão Thường bàn bạc, cũng định đi Tây An, chuẩn bị ở đó một khoảng thời gian, đợi sóng gió qua đi, chúng tôi lại quay về hoặc trực tiếp về quê của Lão Thường là Thập Yến.
A Tuyết nghe tôi và Lão Thường nói cũng chuẩn bị đi Tây An thì cũng rất vui mừng, đồng thời còn bày tỏ, nếu chúng tôi tới Tây An, cô ấy bằng lòng cung cấp chỗ ở miễn phí cho hai chúng tôi.
Ăn cơm xong, A Tuyết một mình đi tới sân bay, hôm nay cô ấy chuẩn bị về Tây An trước, nói nếu chúng tôi tới Tây An thì gọi điện cho cô ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây