Âm Hôn Không Tan

Chương 22: Tiểu đội bắt quỷ

Chương Trước Chương Tiếp

Đến lúc đó, chuối tây tinh này đột nhiên tấn công, có lẽ tôi sẽ chết ngay tại chỗ.

Chẳng qua may mà bây giờ tôi đã khôi phục lại. Mặc dù tôi đã khôi phục lại, nhưng chuối tây tinh kia không hề biết, bây giờ, chỉ thấy vẻ mặt cô ta hơi nôn nóng, thấy tôi chậm chạp không chịu ném kiếm gỗ đào trong tay đi, cô ta lại nói tiếp: “Công tử, anh mau ném kiếm trong tay đi đi, nô gia sẽ lập tức đi qua hầu hạ anh!”

Lúc này, trong giọng của cô ta đã mang theo vẻ gấp gáp, nhưng ánh sáng xanh trong con ngươi lại mạnh hơn không ít.

Sau khi nghe lời này của chuối tây tinh, tôi chỉ cảm thấy buồn nôn, giọng nói quyết rũ vừa rồi kia, bây giờ nghe vào lại rợn cả tóc gáy. Nếu như để một quái vật như vậy hầu hạ tôi? Mẹ nó, tôi thà rằng cả đời này đều là một tên bất lực, cũng chắc chắn sẽ không đụng vào chuối tây tinh này một cái.

Nghĩ tới đây, tôi không khỏi rùng mình một cái, đồng thời hạ quyết tâm, mặt đầy sát khí trừng chuối tây tinh: “Mẹ nó mày dám mê hoặc tao, xem tao giết mày đây!”

Vừa dứt lời, chỉ thấy chuối tây tinh lập tức sững lại, sau đó lộ ra vẻ hoảng sợ, cô ta không sao ngờ tới tôi đang bị mê hoặc lại có thể tự tỉnh lại từ ảo cảnh.

Vốn cô ta muốn chạy trốn, nhưng phát hiện tôi đã giơ kiếm gỗ đào cao lên, sắc mặt cô ta lại thay đổi, trở nên càng thêm sợ hãi: “Không! Không...”

“Bộp...” Tôi không cho chuối tây tinh bất kỳ cơ hội nào nữa, chém xuống một kiếm, sau đó chuối tây tinh lập tức bị tôi bổ xuống từ trên đầu, biến thành hai nửa.

Nhưng sau khi chuối tây tinh biến thành hai nửa lại không xuất hiện cảnh thi thể tách rời, máu bắn khắp nơi, đồng thời mang theo mùi tanh hôi nồng nặc như trong tưởng tượng của tôi. Mà cô ta biến thành một luồng ánh sáng xanh một cách kỳ lạ, sau đó nhanh chóng bay về phía cây chuối tây cách đó không xa, cuối cùng chui vào trong thân cây chuối đã bị gãy một nửa.

Mặc dù cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng tôi biết, cây chuối tây này chưa thật sự chết đi, nó chỉ đang nấp vào trong gốc chuối tây, đó mới là căn nguyên của chuối tây tinh.

Nếu tôi cứ mặc kệ như này, đợi tới mùa xuân năm sau, gốc chuối tây tinh này lại mọc ra một cây chuối tây tinh mới, mặc dù đạo hạnh sẽ không như bây giờ, nhưng chuối tây tinh này cũng có thể làm hại nhân gian một lần nữa.

Cái gọi là nhổ cỏ không nhổ tận gốc, gió xuân thổi sẽ sống lại, sao tôi có thể bỏ qua cho chuối tây tinh này như vậy? Nghĩ tới đây, chỉ thấy tôi nhanh chóng móc đao chém thi ra, mặc dù công việc còn lại rất cực khổ, nhưng cũng không cần đánh nhau đến sống đến chết, chỉ cần đào rễ cây của chuối tây tinh này ra, sau đó băm nát nó, cuối cùng dùng lửa thiêu rụi là được.

Bởi vì vừa rồi có mưa nhỏ, vì vậy bây giờ dùng đao chém thi đào đất không hề phí sức, không đến mười lăm phút, một gốc cây chuối tây to chừng ba cái chậu rửa mặt bị tôi đào ra. Đương nhiên đây là đã trừ những rễ cây nhỏ không cần quan tâm ra, nếu cộng tất cả lại, có thể tưởng tượng được rễ của chuối tây tinh phải to bao nhiêu, kéo dài bao xa?

Nhưng cho dù nó lợi hại thế nào, bây giờ cũng đã là bại tướng dưới tay tôi, sắp bị tôi tiêu diệt.

Gốc của cây chuối tây bị tôi đào ra này không chỉ to, hơn nữa vị trí trung tâm còn lúc sáng lúc tối, giống như là bên trong gốc cây đang lắp một bóng đèn, khi tắt khi sáng, ở bên trong rừng chuối tây đen kịt này, nhìn qua trông vô cùng kỳ dị.

Nhưng tôi lại không chút sợ hãi, hơn nữa còn rất hưng phấn. Dù sao đây là lần hành động bắt yêu một mình được tôi hoàn thành đầu tiên kể từ khi xuất sư cho tới giờ.

Sau khi đào gốc cây chuối tây tinh ra xong, tôi nghỉ ngơi một lát, sau đó lập tức giơ đao chém thi lên chuẩn bị băm nát rễ chuối tây này.

Nhưng khi tôi giơ đao chém thi lên, vậy mà gốc chuối tây kia lại phát ra tiếng “hu hu hu” giống như là đang khóc, đồng thời, một giọng nói rất yếu ớt cũng vang lên trong đầu tôi một cách khó hiểu: “Cầu xin anh tha cho tôi đi! Cầu xin anh đó...”

Sau khi nghe thấy giọng nói này, tôi không khỏi rùng mình một cái, nhớ lại trải nghiệm bị mê hoặc vừa rồi. tôi không dừng lại lâu, lập tức giơ đao chém thi trong tay lên bổ mạnh xuống.

“Bộp bộp bộp bộp...” liên tục mấy chục cái, tôi không hề dừng lại, cho đến khi gốc chuối tây bị tôi chém tới nát bét tôi mới cất đao chém thi đi.

“Mẹ nó, may mà thực lực mình mạnh.” Nhìn gốc chuối tây đã nát thành mảnh vụn, tôi lẩm bẩm nói.

“Thực lực mạnh? Nếu không phải có tôi, cậu đã bị mê hoặc, thậm chí đã bị nó hút khô từ lâu rồi!” Thượng Quan Tiên đột nhiên xuất hiện, đồng thời khinh thường nói.

Nghe Thượng Quan Tiên nói như vậy, tôi chỉ cảm thấy rất mất mặt. Vốn tôi chuẩn bị tự mình giết chuối tây tinh, tìm lại mặt mũi của đàn ông, nhưng tới thời khắc mấu chốt vẫn phải để nữ quỷ Thượng Quan Tiên nhắc nhở. Bây giờ nghĩ lại, tôi thật sự thấy mình hơi yếu đuối.

“Ai cần cô nhắc nhở chứ, thật ra tôi đã phát hiện ra lâu rồi, tôi, tôi đang cố ý thôi.” Tôi mặt dày không biết xấu hổ.

Nhưng Thượng Quan Tiên thấy dáng vẻ chết cũng không nhận sai của tôi lại không tranh cãi với tôi, chỉ cười mấy tiếng ha ha ha, sau đó lại biến mất không thấy.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)