Nghĩ tới đây, tôi cũng không dừng lại lâu thêm nữa, nhìn thời gian, bây giờ đã là hơn năm giờ. Nhưng mà vẫn may, bây giờ đang là mùa hè, vì vậy cách khi trời tối còn hơn một tiếng đồng hồ. Tôi xoay người đi về phía sườn núi một lần nữa, bởi vì vừa rồi trời có mưa, vì vậy sườn núi này vô cùng ẩm ướt, làm tôi bị té ngã mấy lần.
Làm cho ông đây toàn thân đầy bùn đất, hơn nữa muốn tắm một cái cũng không được.
Đi khoảng bốn mươi phút, cuối cùng tôi đã gặp được gốc hòe chọc trời kia. Cây hòe này là cây hòe to nhất tôi từng thấy, nó to chừng eo hai người cộng lại, thân cây màu xám đen, cộng thêm vết xù xì sâu bằng ngón tay, rất rõ ràng tuổi tác của cây đại thụ này đã không dưới trăm năm.
Bởi vì gặp được gốc hòe lớn, vì vậy tôi rất cung kính khom người với thân cây của nó, còn hỏi tại sao tôi lại làm như vậy. Thì có một câu nói như này: Cây liễu, cây dâu, cây hòe, cây dương, cây xoan, ở cổ đại, năm loại cây này được gọi chung là năm loại cây quỷ.
Mà cây hòe to trước mắt chính là một trong số đó, còn tại sao lại gọi là cây quỷ. Đó là bởi vì năm loại cây này đều thuộc âm mộc, những du hồn dã quỷ lang thang trong trời đất đều thích tập trung hoặc ẩn nấp dưới loại cây này.
Vì vậy năm loại cây này còn được gọi là cây tập kết quỷ, bây giờ cây hòe trước mặt tôi to như này, ai biết dưới cây hòe này đã tập trung bao nhiêu cô hồn dã quỷ.
Bây giờ tôi mới đến đây, vì vậy nên hành lễ với chúng nó trước, bảy tỏ mình không hề có ý xấu.
Sau khi hành lễ với cây hòe xong, tôi bắt đầu tìm kiếm cây chuối tây trong miệng lão Trần. Theo lời kể của lão Trần, cây chuối tây này ở ngay gần cây hòe.
Nhưng tôi đã tìm một lúc lâu, đừng nói là tìm thấy cây chuối tây thành tinh, ngay cả một cây chuối tây nở hoa cũng mẹ nó không nhìn thấy.
Mà thời gian trôi qua từng phút từng giây, mắt thấy còn nửa tiếng nữa trời sẽ tối, mà bên tôi lại không có thu hoạch gì. Chẳng lẽ cứ vậy mà trở về sao, nhưng nghĩ lại lại cảm thấy đáng tiếc, dù sao đã tới dưới cây hòe rồi, nếu không tìm được cây chuối tây kia. Tối nay có lẽ tôi sẽ không ngủ được mất.
Khi tôi đang cực kỳ nôn nóng, giọng của Thượng Quan Tiên lại xuất hiện bên tai tôi: “Trong hố đá phía trước!”
Trong hố đá phía trước, hố đá phía trước? Nghe tới đây, tôi cũng không thảo luận nhiều với Thượng Quan Tiên, mà lập tức đi thẳng về phía trước. Khỏi phải nói, tôi đi theo tuyến đường Thương Quan Tiên đã chỉ, rồi thật sự phát hiện ra một hố đá, mà trong hố đá này có một cây chuối tây to.
Nhìn tới đây, tôi lập tức nở nụ cười, sau đó kích động nói với Thượng Quan Tiên ở gần đó nhưng không biết là nơi nào: “Thượng Quan Tiên, cảm ơn cô!”
Thượng Quan Tiên thấy tôi cảm ơn, lần này không trêu chọc tôi nữa, mà dùng giọng nói khá nghiêm túc nói: “Tốt nhất cậu nhanh lên một chút, tôi cảm thấy con chuối tây tinh kia không ở gần đây.”
Không ở gần đây? Nghe tới đây, tâm trạng tồi tệ trước đó của tôi lập tức trở nên cực tốt. Giờ không ở gần đây thì tốt quá! Vừa hay nhân lúc cô ta không ở đây, ông đây sẽ đi tới nhà cô ta, chặt thân chuối tây của cô ta.
Nghĩ tới đây, sao tôi có thể không kích động cho được, chỉ thấy tôi chạy như bay xuống bên dưới hố đá, thậm chí còn chẳng lo xung quanh có rắn độc. Bây giờ trong đầu tôi chỉ nghĩ tới một chuyện, đó chính là xuống dưới nhanh một chút, tiêu diệt chuối tây tinh sớm thì sẽ xong chuyện sớm.
Không tới một lát sau, trải qua nhiều khó khăn, cuối cùng tôi đã tới phần đáy của hố đá, chỉ thấy xung quanh hố đá này mọc đầy cỏ dại, duy chỉ có trên mặt đất năm mét vuông trong hố này lại không có một cây cỏ dại nào.
Hơn nữa trong đó chỉ có một cây chuối tây này, mà cây chuối tây này cực kỳ khổng lồ, cao chừng hơn bốn mét, bán kính ít nhất 50cm. Mà phía trên cùng của cây chuối tây đang lủng lẳng một chùm hoa chuối tây, hoa đó không phải là màu vàng bình thường, mà là màu đỏ lửa rất khác biệt, đỏ tới chói mắt.
Bên dưới chùm hoa chuối tây màu đỏ lửa lộ ra một đoạn cuống hoa màu xanh lục, giống như binh khí roi thép thời cổ đại, từng tầng từng tầng vô cùng rõ ràng, mà phần dưới đáy có một cái nụ hoa rất to.
Nụ hoa kia rất to, to giống như là cái chậu rửa mặt, nhìn tới đây, tôi không khỏi lộ ra một nụ cười kỳ dị. Hay lắm, mọc thô to như này, nhưng hôm nay gặp được Lý Viêm tôi coi như cô xui xẻo.
Nghĩ tới đây, chỉ thấy tôi nhanh chóng móc một khảm đao đen xì từ balo ra, đừng thấy khảm đao trong tay tôi nhỏ bé và đen xì mà khinh thường, đây chính là bảo bối của sư phụ tôi. Bởi vì chúng tôi quanh năm ở bên ngoài làm âm hôn cho người khác, vì vậy cũng tiếp xúc với rất nhiều thi thể.
Bởi vì thi thể nhiều, hơn nữa phần lớn đều được đào ra từ nghĩa địa, vì vậy gặp phải thi biến cũng là chuyện bình thường. Để đối phó với cương thi, trừ dây mực, gạo nếp và bùa chú ra, sư phụ tôi đã đặc biệt chế tạo ra một thanh “đao chém thi”. Khảm đao này được sư phụ ngâm trong gạo nếp âm trong ba năm, hơn nữa trong thời gian đó luôn giữ cho gạo nếp tươi mới.