Trong nháy mắt hô hấp của tôi trở nên dồn dập, tôi cắn chặt răng, lập tức đứng bật dậy. Lúc này tôi mắt đối mắt với Thượng Quan Tiên, sắc mặt rất khó coi, đây là lần đầu tiên tôi lộ ra vẻ mặt mang theo lửa giận như này với cô ấy, nhưng Thượng Quan Tiên lại không hề tức giận với tôi, ánh mắt cô ấy vẫn dịu dàng và cũng không né tránh.
“Cô chắc chắn thật sao?” Giọng của tôi rất trầm, giống như một chữ đều được gằn ra.
Thượng Quan Tiên nghe tôi nói vậy thì lập tức gật đầu: “Tôi có thể chắc chắn, hôm nay sở dĩ tôi vẫn luôn không xuất hiện chính là vì đang quan sát cô ấy! Nếu không phải cậu hỏi, đồng thời sợ cô ấy có âm mưu, tôi sẽ không nói đâu.”
Nghe Thượng Quan Tiên nói ra lời này, tôi còn có thể nói được gì? Tôi đặt mông ngồi bịch trên ghế sô pha, cảm thấy luồng khí ngưng tụ vừa rồi dường như trong chớp mắt đã biến mất không thấy.
“Không thể nào, sao cô ấy có thể là cô gái ở sườn núi Thập Lý kia được, không thể nào...” Tôi hơi ngơ ngác, miệng cũng lẩm bẩm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây