Khi tôi đang sững sờ nhìn hai con quỷ kia, nữ quỷ trong đó lên tiếng nói chuyện, giọng của cô ta rất dịu dàng, rất yếu ớt.
“Cảm ơn các cậu!”
Cảm ơn chúng tôi, khi nghe thấy bốn chữ này tôi chẳng hiểu ra sao. Tại sao? Tại sao lại cảm ơn chúng tôi?
Lão Thường thẳng thắn hơn tôi, anh ta không suy nghĩ quá nhiều, mà lên tiếng hỏi thẳng: “Đừng có giả vờ, muốn đánh thì đánh đi! Dù sao hai người sắp hồn phi phách tán rồi!”
Nghe Lão Thường nói vậy, tôi cảm thấy cũng đúng, muốn đánh thì đánh, cần gì phải đùa kiểu này?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây