Ngày hôm sau.
Mặt trời khuất núi ở đằng tây.
“Đi thôi, tới dự tiệc nào.” Tô Xương Hà đeo một cái mặt nạ cười quỷ dị lên.
Tô Mộ Vũ nhíu mày: “Ngươi định đóng giả tùy tùng của ta thật à?”
“Thật ra bao năm qua ta vẫn là tùy tùng của ngươi mà. Ha ha ha ha, ngươi không thấy thế à?” Tô Xương Hà lấy từ đằng sau ra một cái hộp dài, hắn mở hộp ra, trong hộp xếp một loạt những cây dù, hết sức chỉnh tề. Hắn lấy một cái ra, ném cho Tô Mộ Vũ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây