Mộ Vũ Mặc ngồi trước bàn, nhìn một đống “đồ ăn” đen tuyền, nuốt nước miếng một cái.
“Ta nghe Xương Hà nói, ngươi sống cuộc sống yên bình thú vị trong Nam An thành, không muốn về Ám Hà.” Mộ Vũ Mặc bất đắc dĩ nói: “Yên bình thú vị như vậy ư?”
“Con người luôn có thứ bản thân cố chấp.” Tô Xương Hà bất đắc dĩ nói: “Khổ nỗi Mộ Vũ huynh của chúng ta lại cố chấp tới lạ thường trong chuyện nấu nướng. Lần gần nhất ta thấy hắn cần mẫn như vậy là khi tu luyện Thập Bát Kiếm Trận.”
Tô Mộ Vũ gật đầu: “Ta tái hiện được Thập Bát Kiếm Trận, nhưng lại thiêu trụi quả cà.”
“Không ăn đâu.” Mộ Vũ Mặc cẩn thận nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây