“Sở Hà, hôm nay mới chỉ chơi cờ, còn chưa luyện kiếm đâu đấy.” Tiêu Nhược Phong đột nhiên nói.
Tiêu Sở Hà gãi đầu: “Được rồi.”
Cậu bất đắc dĩ đứng dậy, cầm thanh kiếm bên bàn, đi vào trong sân. Cậu cũng biết Tiêu Nhược Phong cố tình bảo mình rời khỏi, nhưng cậu không để ý, chuyện mà bọn họ đang bàn, cậu cũng không tò mò lắm.
Đợi Tiêu Sở Hà đi khỏi, Cơ Nhược Phong mới ngồi xuống trước mặt Tiêu Nhược Phong: “Ài, ta một lòng vì nước vì dân, đồ đệ ta lại là ông cụ non.”
Tiêu Nhược Phong mỉm cười, rót một chén trà cho Cơ Nhược Phong: “Những Kiếm Tiên đó là ngươi đưa tới à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây