Nam An thành, trong một gian nhà lớn ở vị trí hẻo lánh, Bạch Hạc Hoài và Tô Mộ Vũ dừng bước, con nhện trắng xoay vài vòng ngoài cửa rồi không đi tiếp.
“Chắc chắn bên trong có thứ gì khiến nó sợ hãi.” Tô Mộ Vũ trầm giọng nói.
Bạch Hạc Hoài cúi người, giơ ngón tay, con nhện men theo ngón tay của cô chui vào trong áo.
Tô Mộ Vũ cười nói: “Cô không sợ mấy thứ này à?”
“Ta là thầy thuốc, sao lại đi sợ sâu được? Huống chi ta sinh ra ở Ôn gia, chỗ mẫu thân ta chuyên nuôi ngũ độc, có trận thế nào mà chưa từng thấy?” Bạch Hạc Hoài khẽ thở ra một tiếng: “Chúng ta vào thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây