Tô Mộ Vũ cũng rót cho mình một chén rượu, nhìn người trước mặt, y bỗng có cảm giác quen thuộc. Không lâu trước kia, y cũng đeo một cái mặt nạ ác quỷ như vậy, che giấu vui buồn lo giận của mình dưới tấm mặt nạ này. Tô Mộ Vũ mỉm cười: “Cơ đường chủ nói năng vẫn cao thâm khó lường như xưa.”
“Cao thâm khó lường ư?” Cơ Nhược Phong nói đầy ẩn ý: “Ta còn tưởng mình đã nói rất rõ ràng.”
Tô Mộ Vũ gõ nhẹ ngón tay lên bàn: “Là cái gã dùng cung tên của Tạ gia nói với ngươi.”
Cơ Nhược Phong lắc đầu: “Ta tự có phán đoán của mình.”
“Cơ đường chủ đã bao giờ tới Vạn Quyển lâu chưa?” Tô Mộ Vũ trầm giọng nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây