Người này trông tiều tụy vô hồn, thoạt nhìn cứ tưởng đã lớn tuổi, nhưng nhìn kỹ lại thì chỉ khoảng ba mươi tuổi.
Bộ trường bào màu vàng hơi mỏng manh, như tờ giấy dán trên người.
Tim tôi đập thình thịch, như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
Nhưng tôi lập tức nhận ra, đây chẳng phải là người vừa hỏi có ai ở đó trong tiệm không sao?
“Không... không đổi người, anh tìm chú Hứa à?” Tôi cố gắng giữ cho nhịp tim ổn định, lên tiếng hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây