Vùng nước mà cô ta hoạt động, vừa vặn nằm giữa hai ngôi làng...
Tôi nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ của mình, giúp cô ta là điều không thể, người chết đuối phiền phức quá lớn, tôi nên nghĩ cách làm sao để cô ta không đi theo.
Thuyền của chúng tôi dần dần đi xa hơn, người lái thuyền vẫn còn cảnh giác, nhìn cả hai bên trái phải, cuối cùng không phát hiện ra điều gì, họ mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
Đợi đến khi chúng tôi đến bến tàu huyện Cửu Hà, thì đã gió êm sóng lặng, trên bầu trời đêm đầy sao, trăng sáng treo cao.
Sau khi lên bờ, Hoàng Thất nói muốn giúp tôi mang một ít đồ, tôi lắc đầu từ chối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây