Luận danh tiếng, luận địa vị, Lục Dương sao có thể sánh bằng hắn?
Sao lại nói như thể việc đánh ngang tay với Lục Dương là vinh hạnh của hắn vậy?
Con bé này có biết nói chuyện không?
“Nhị đương gia, ngươi không sao chứ?” Vân Mộng Mộng lo lắng quan sát vết thương của Lục Dương.
Lục Dương đỏ mặt, vội vàng tránh né Vân Mộng Mộng: “Không sao, không sao, ta có thể có chuyện gì chứ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây