“Bất Hủ, ngươi vừa trải qua một trận đại chiến, chắc hẳn rất mệt mỏi, không cần bận tâm nữa.”
“A? Ta không thấy mệt...”
“Tấm lòng của ngươi chúng ta xin nhận, Bất Hủ, ngươi cứ nghỉ ngơi cho tốt đi.”
“Dù sao Phật Quốc cũng là địa bàn của ta, nào có đạo lý để khách nấu cơm chứ. Vừa hay ta có chút đồ cúng...”
Vừa nói, Lục Dương cầm miếng bánh ngọt cuối cùng, thấy Tuế Nguyệt Tiên nhìn mình, lại chột dạ đặt lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây