“Đây là đâu?” Vương đại thúc thấy mình đang ở trong một không gian trắng xóa.
Một thân ảnh cao lớn, mông lung xuất hiện, Vương đại thúc chưa bằng đầu ngón tay của người đó.
“Tốt lắm, tốt lắm, Vương Hàn, ngươi không tham của rơi, nhặt được tiền bán mạng nhưng không chiếm làm của riêng mà quyên cho chùa, nhặt lại được một mạng, cũng là một thiện duyên.”
Vương đại thúc rùng mình, hóa ra thứ mình nhặt được là tiền bán mạng trong truyền thuyết, may mà đã quyên đi.
Thế Tôn phù hộ!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây