Nàng đặt bài thi xuống, rồi chui vào không gian tinh thần của Lục Dương.
“Tiên Tử, ngươi đi đâu vậy?” Lục Dương thắc mắc. Tiên Tử đi gần nửa ngày, không gian tinh thần không có tiếng lải nhải đáng ghét, hắn còn hơi không quen.
“Đương nhiên là đi bảo vệ tiểu tử kia, tiện thể gặp Khương Bình An. Ta nói cho ngươi biết, trình độ học vấn của Khương Bình An không thấp, ngang tài ngang sức với ta, ta phong hắn làm tế tửu Quốc Tử Giám.” Bất Hủ Tiên Tử hớn hở, tự hào, không cần Tiểu Dương Tử hỗ trợ cũng có thể phong quan đại thần, cảm thấy mình thật phi thường.
Nàng mong chờ nhìn Lục Dương.
Lục Dương: “...” Tiên Tử, ngươi muốn ta nói gì đây? Ta thấy vương triều Đậu Nành này sớm muộn gì cũng tiêu tùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây