Không thể nào, mình chỉ đá có một cái, lão Mạnh không yếu đuối như vậy chứ?
- Nhị đương gia, ngươi nếm thử đi, nếm thử xem.
- ... Mộng Mộng tỷ, ta ăn, ta ăn, ngươi đừng dí vào mặt ta nữa.
Lục Dương bận rộn đáp lời, cắn một miếng bánh, hương vị quả thật rất ngon, nhưng hắn cũng không biết là bánh gì.
Nghe Lục Dương khen bánh ngon, Vân Mộng Mộng càng thêm vui vẻ: - Ngươi ăn thêm một cái nữa đi, hương vị khác nhau đấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây