Khi ngón tay cô gảy dây đàn, một hợp âm vang lên. Đám người đang rôm rả trò chuyện lập tức nhìn về phía cô.Nhạc Thanh Li nhìn những vòng người vây quanh ba lớp trong, ba lớp ngoài, còn có cả người mang ghế con đến ngồi trước mặt cô. Cô nghĩ, bài hát đầu tiên phải khiến người ta xúc động phải khiến tất cả dán mắt vào cô.
Tiếng dạo đầu vừa vang lên, mọi người đều ngạc nhiên nhìn cô gái này. Đoạn nhạc dạo mà họ chưa từng nghe, quả thật là bài hát chưa ai từng nghe!
Đám đông vốn ồn ào, bỗng im phăng phắc, chỉ còn giọng hát Nhạc Thanh Li vang vọng: “Tôi là người không tên trên con đường này, không tin tức, không ai bàn tán, phải dốc hết sức chỉ để đổi lấy một kịch bản bình thường, quanh co trắc trở cũng chỉ vì mưu sinh. Tôi là người rời khỏi thị trấn nhỏ, là người vừa cười vừa ăn cơm, là người luôn phải vội vã, là người lo toan cho gia đình... Người không tên ơi, tôi kính anh một ly rượu, vì sự im lặng và mỗi tiếng gào của anh, kính anh vì cúi mình leo dốc, ngẩng đầu sống giữa bầu trời rộng... Người không tên ơi, xe đến rồi, nếu còn nhiều vướng bận thì đừng quay đầu. Người không tên ơi, xe lăn bánh rồi. Cứ đi tiếp đi, mang theo giấc mơ của anh...”
Đây là bài hát mà chưa ai từng nghe qua. Nhưng lời ca lại kể về những con người bình thường nhất trong mọi thời đại...
Đám đông im phăng phắc, chỉ còn giọng hát Nhạc Thanh Li vang vọng từng câu. Không ít người mắt đỏ hoe vì những câu hát của cô. Có người mủi lòng quá, lấy khăn tay ra lau nước mắt. Nghiêm Thục Phương ngẩn người nghe, con dâu bà thật có tài, bài hát hay thế này là do chính con dâu bà hát ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây