Nhạc Thanh Li nhìn bộ dạng vênh váo của Mộ Thủ Cương mà như đang nhìn một kẻ ngốc. Đối phó với Mộ Thủ Cương, một học sinh cấp hai thôi là đủ rồi. Bắt cô một sinh viên đại học ra tay, đúng là phí tài nguyên!
Cô chớp mắt rồi nói: “Rồi, câu này đúng không, tôi làm đúng thì cậu đưa guitar cho tôi!”
Để thêm phần kịch tính, Mộ Thủ Cương tháo cây guitar từ trên tường xuống, đặt ngay lên bàn.
Nhạc Thanh Li ngồi xuống, cầm bút, để ngón tay xoay một vòng nhẹ trên các đốt ngón tay như đang khởi động. Cô xoay cổ cho đỡ cứng, rồi bắt đầu viết “roẹt roẹt roẹt” vào giấy từng bước giải toán cực kỳ dứt khoát.
Thú thật, lúc đầu Mộ Thủ Cương còn tưởng cô sẽ viết bậy viết bạ cậu cười đến mức gần như muốn tràn cả màn hình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây