Ác Nữ Phản Diện Hết Hợp Đồng, Mời Thủ Trưởng Ly Hôn!

Chương 48:

Chương Trước Chương Tiếp

Tiểu Đậu hỏi lại: “Chỉ cắt cành cây thôi à?”

“Ừ, đúng rồi. Đợi chị lấy kéo cho em.”

Nhạc Thanh Li chạy vào phòng lấy kéo, để chắc chắn an toàn, cô chờ Tiểu Đậu trèo lên rồi mới đưa kéo.

Tiểu Đậu ngồi trên cành cây, kêu “cạch cạch” cắt từng cành nhỏ.

Nhạc Thanh Li ở dưới vừa nhặt từng nhánh rơi xuống, vừa vẫy tay gọi: “Đưa kéo lại đây nào, chắc đủ rồi. Xuống đi, chị đỡ em nhé!”

Tiểu Đậu hừ nhẹ một tiếng: “Ai cần chị đỡ? Em là con trai, tự xuống được, con gái mới để người khác bế cơ!”

Nhạc Thanh Li không ngờ lòng tự trọng của nhóc con này lại cao đến thế.

Cô bật cười bất lực: “Được rồi, vậy em tự cẩn thận nhé.”

Cô cất kéo vào trong phòng tất cả cành cây đều được cô cắt ngắn tầm nửa thước, rồi vót một đầu cho thật nhọn. Trong lúc đó, dồi bột trong nồi đã luộc được 20 phút. Nhạc Thanh Li vớt ra, thả ngay vào nước lạnh.

Điềm Đậu nóng ruột kéo áo cô hỏi: “Chị ơi, lạp xưởng chín chưa ạ? Ăn được chưa?”

“Chưa đâu, còn phải nướng nữa. Em đợi xíu, than sắp cháy xong rồi là có thể nướng liền.”

Cô nhớ lại những gì từng xem trên video, bắt đầu nhóm lửa, bỏ than vào lò phải đợi than cháy đến mức hơi trắng mới bắt đầu nướng được. Lúc này, cả nhà đều túm tụm quanh cô. Cả mấy bác hàng xóm đi ngang qua cũng tò mò đứng lại xem Nhạc Thanh Li đang làm gì.

Ngay cả ông nội Mộ cũng tò mò bước ra sân, xem cô cháu dâu đang bày trò gì, Nhạc Thanh Li xỏ từng khúc dồi vào que cây, rồi đặt từng xiên lên lò nướng.

Càng nướng, mùi thơm càng lan ra. Dồi bắt đầu xèo xèo, mỡ rịn ra từng giọt. Cô rắc thêm chút bột ớt và hạt thì là lên mặt dồi, mùi thơm nức mũi lan tỏa khắp sân.

Mấy người hàng xóm không kìm được, hỏi dồn dập: “Ôi trời, cái này là món gì vậy cháu? Mùi thơm quá!”

Nhạc Thanh Li cười tươi đáp: “Đây là xúc xích nướng đó bác! Sắp chín rồi đấy, bác ơi, gọi bé Hổ nhà bác qua đây, cháu cho bé một xiên ăn thử nha. Thím Trương, cháu nội thím đâu? Cho bé tới ăn xúc xích nướng nào!”

Cô nhiệt tình mời mọi người, ai cũng là hàng xóm đã giúp nhà cô làm tiệc cưới hôm qua cả. Coi như hôm nay là lời cảm ơn. Mấy cây xúc xích bột miễn phí này, vừa ngon, vừa giúp cô quảng bá món ăn luôn!

Các bác hàng xóm hớn hở chạy đi gọi tụi nhỏ đến lấy xúc xích. Mùi thơm của xúc xích nướng đúng là vũ khí “gây mê” bất kể thời đại nào, nó cũng khiến người ta không thể cưỡng lại được. Chẳng mấy chốc, quanh bếp nướng nhỏ của Nhạc Thanh Li đã chật kín người, trong ngoài ba lớp.

Đám trẻ con chưa bao giờ cảm thấy mình oai như lúc này, chỉ cần chạy tới gọi một tiếng “chị ơi”, là được phát cho một cây xúc xích nướng!

Mà mùi vị cây xúc xích này mới gọi là đỉnh chóp vừa cắn một miếng đã nghe tiếng mỡ xèo xèo, mùi thịt thơm phức, ăn một cái là muốn ăn tiếp. Nhạc Thanh Li vội vàng nhắc lũ nhỏ cẩn thận, ăn từ từ kẻo bỏng miệng!

Cô chia phần còn lại cho Tiểu Đậu, Điềm Đậu, cả ông và mọi người cũng phải nếm thử. Ai đã ăn rồi cũng gật gù khen không dứt miệng, nói xúc xích còn ngon hơn cả thịt kho tàu!

Hạ Uyển đứng phía sau đám đông, tay siết chặt, móng tay hằn sâu vào lòng bàn tay, không thể tin được hôm nay Nhạc Thanh Li lại khiến mình thua nữa rồi!

Cô còn làm được món xúc xích nướng gì đó?

Thứ này, cô ta sống từng ấy năm cũng chưa từng thấy qua, vậy mà con nhỏ nhà quê này lại biết làm? Không lẽ là do đầu bếp nhà mẹ đẻ cô trước kia dạy cho?

Nhạc Thanh Li nướng thêm vài cây xúc xích nữa, mấy cây này không phát miễn phí, để dành lại cho bữa tối cả nhà ăn. Nướng xong, cô bảo Điềm Đậu đem xúc xích vào nhà. Còn cái bếp đặt ngoài sân thì cô vẫn để nguyên đó.

Cả nhà quay về phòng khách, Nghiêm Thục Phương hâm nóng lại phần nước sốt còn thừa từ tiệc cưới, nấu một ít mì ăn kèm, phần nước sốt này chất lượng lắm, không thể lãng phí, phải ăn hết mới được.

Mộ Bảo Quốc rót cho mình một ly rượu trắng, vừa ăn xúc xích vừa uống, trông hưởng thụ vô cùng. Nghiêm Thục Phương bưng một tô mì to vào phòng thì thấy bố chồng đang lén uống rượu.

Bà nói ngay: “Bố, phổi của bố yếu, sao lại uống rượu trắng nữa? Bố quên bác sĩ nói gì rồi à? Chúng ta đã thống nhất, hôm cưới Chiến Cương mới được uống, sau đó là không được đụng tới nữa!”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)