Cô gái ôm một chiếc hộp giấy, đặt hộp lên quầy, rồi bắt đầu lục lọi họa tập bên trong. Tận đến khi gần như lấy hết sách trong hộp ra, cô mới tìm thấy cuốn họa tập đó.
Cô gái đưa họa tập cho Nhạc Thanh Li nói: “Chính là cuốn này, trên bìa có ba chữ Tề Bạch Thạch, nhưng mà này, phong cách lại không giống tranh của Tề Bạch Thạch lão tiên sinh. Em xem bức tranh công bút này, vẽ tỉ mỉ đến từng chi tiết, còn có côn trùng, cá, tôm! Hoàn toàn khác hẳn với phong cách hiện nay của Tề lão tiên sinh. Vì vẫn chưa gặp được Tề lão tiên sinh để xác nhận thật giả, nên cuốn họa tập này vẫn chưa được bày bán.”
Nhạc Thanh Li lật giở họa tập, giấy bên trong đã hơi ngả vàng. Tất cả các bức vẽ trong đó đều cực kỳ tinh xảo, kể cả những sợi râu tơ của côn trùng cũng được khắc họa sống động. Ba chữ “Tề Bạch Thạch” được viết ở góc sách, trông rất cẩu thả, lại không có dấu triện của Tề lão tiên sinh.
Nhạc Thanh Li nói: “Cuốn họa tập này đẹp quá. Em muốn học quốc họa, có thể dùng cuốn này để tập vẽ. Có phải thật của Tề Bạch Thạch lão tiên sinh hay không cũng chẳng quan trọng, dù sao tôi cũng thích! Chỉ là, hai anh em em mang theo không đủ 500 tệ, chỉ có hơn 300.”
Cô gái bán hàng nói: “Giá đã niêm yết thì không thể bớt. Hay các anh chị về nhà lấy thêm tiền?” Nhạc Thanh Li định về lấy tiền nhưng lại sợ người khác tranh mất đồ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây