Ác Nữ Phản Diện Hết Hợp Đồng, Mời Thủ Trưởng Ly Hôn!

Chương 37:

Chương Trước Chương Tiếp

Cô đan hai tay ra sau lưng, miệng khẽ ngân nga giai điệu “Núi Ô Mông nối tiếp núi bên ngoài”, tung tăng nhảy từng bước xuống cầu thang.

Mộ Thủ Cương nhếch mép, trong lòng không ngừng chửi thầm, đành đỡ Tống Cẩm Thành dậy. Cái kiểu này thì Tống Cẩm Thành có mà không dám về nhà, đến cả một cô nhóc cũng không đấu lại, đúng là làm mất mặt tổ tông mười tám đời!

Nhưng mà con bé kia gan cũng to thật đấy!

Cậu đã nhắc tới cả Tổng Tư lệnh với Tư lệnh Quân khu rồi, vậy mà nó vẫn không hề sợ hãi chút nào?

Cậu lầm bầm: “Này anh em, đừng nói là tôi không giúp cậu đấy nhé! Đến cả chức quan của ông già nhà cậu cũng không dọa được nó! Cậu bảo, nó rốt cuộc là không biết sợ hay sao hả?”

Tống Cẩm Thành tức đến mức đau cả tim gan phèo phổi. Từ bé đến lớn, anh ta sống trong khu nhà của quân đội. Đường đường là Tam thiếu nhà họ Tống, đã bao giờ phải chịu cái kiểu mất mặt như thế này chưa?

Anh ta giận đến mức gần như gào lên: “Nó sợ cái quái gì chứ? Có khi còn chẳng biết tổng tư lệnh với quân trưởng là cái gì cơ! Quả nhiên dân ở mấy chỗ nghèo khổ toàn loại lắm chiêu, cái mồm con bé đó... Sớm muộn gì tao cũng phải xé cái mồm đó ra cho hả giận! Anh mày đâu rồi? Gọi anh mày ra đây, tao phải tìm anh mày!”

Anh ta giận run cả người, nói năng cũng không kiểm soát được nữa rồi. Cái tức giận vì bị Nhạc Thanh Li làm mất mặt, anh ta nhất định phải trút lên người Mộ Chiến Cương!

Mộ Thủ Cương nhún vai: “Tôi biết đâu được! Tôi còn chưa thấy anh tôi đâu. Hay là anh ấy đang ngủ?”

Tống Cẩm Thành vừa xoa cánh tay bị va vào tê rần, vừa hậm hực chạy xuống lầu, hướng thẳng về phía phòng của Nhạc Thanh Li. Cửa phòng không khóa, anh ta đạp mạnh một cái đá bay cánh cửa.

“Mẹ kiếp, ông không quản cái con đàn bà đó à? Cái gì cũng ăn vào mồm được, đói đến phát điên rồi hả?”

Nhưng khi anh ta xông vào lại phát hiện ra trong phòng hoàn toàn không có bóng dáng Mộ Chiến Cương.

Mộ Thủ Cương cũng chạy theo sau, ngạc nhiên hỏi: “Anh tôi đâu rồi?”

Tống Cẩm Thành quay sang lườm anh ta, nói như thể bị chọc cười: “Cậu hỏi ai vậy? Nó là anh cậu chứ có phải anh tôi đâu? Hứ!”

Anh ta liếc Mộ Thủ Cương một cái rồi bước nhanh ra khỏi phòng. Mộ Thủ Cương vừa đi vừa gãi đầu: anh ấy đâu rồi nhỉ?

Cậu là người dậy sớm nhất trong nhà hôm nay, vậy mà không thấy anh trai ra khỏi phòng. Vậy rốt cuộc anh ấy đi đâu rồi, lúc Nhạc Thanh Li tung tăng đi đến cửa phòng khách thì thấy Mộ Bảo Quốc đang đứng đó.

Cô vội vàng xin lỗi: “Ông ơi, con xin lỗi ạ. Con dậy muộn quá, đáng ra phải dậy sớm chào ông với mẹ mới đúng!”

Mộ Bảo Quốc khoát tay: “Nhà mình không cần mấy nghi lễ hình thức đó! Mệt thì ngủ thêm chút nữa có sao đâu? Sau này đây là nhà con, muốn ngủ sao thì ngủ, dậy giờ nào cũng được nhưng mà này con bé, gan con cũng lớn thật đấy! Con biết vừa rồi con làm con trai của quân trưởng té ngã, con không sợ gì sao?”

Nhạc Thanh Li đáp: “Quân trưởng bận trăm công nghìn việc, sao rảnh đến mức so đo với con gái nhỏ như con được? Người lớn thì phải rộng lượng, bụng thủ tướng còn có thể chèo thuyền mà, quân trưởng chắc chắn không tính toán với con đâu! Ông thấy có đúng không?”

Cô vừa nói vừa khoác tay ông, làm nũng một cách đáng yêu, Mộ Bảo Quốc bị cô chọc cười ha hả, đưa tay khẽ gõ vào mũi cô. Ông cười nói: “Con bé này, trong đầu chắc phải có tới 108 cái bánh răng, 360 đường rẽ, tâm cơ cũng lắm đấy chứ?”

Nói thật thì, Nhạc Thanh Li nói không sai quân trưởng đâu có thời gian đi so đo chuyện con trai ngã sấp mặt với một cô gái? Hơn nữa, chuyện này mà lộ ra thì đúng là mất hết mặt mũi dòng họ!

Nhạc Thanh Li tựa đầu vào vai ông, ngước mắt hỏi: “Ông ơi, đầu con lắm mưu nhiều kế như vậy là tốt hay xấu ạ?”

Mộ Bảo Quốc đáp ngay: “Tốt chứ sao! Đương nhiên là tốt rồi, ình không gây chuyện, nhưng cũng không được sợ chuyện! Nếu rắc rối tìm tới, thì cứ bình tĩnh ứng phó, đáp trả thẳng tay!”

Ông còn giơ ngón cái khen cô một cái rõ to. Cháu dâu này, ông càng nhìn càng ưng ý!

Nghiêm Thục Phương bước ra từ bếp, cất tiếng gọi: “Tiểu Li, con dậy rồi à? Mau lại ăn sáng đi! Mẹ vừa nghe thấy con nói chuyện, nên nấu sẵn cho con một tô hoành thánh nhỏ đây!”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)