Anh ta đứng ngay bên giường Thẩm Họa Nhiễm nhưng cố tình đứng chếch sang bên cạnh Nhạc Tử Ly. Từ vị trí của hai người, nếu Nhạc Tử Ly quay đầu nhìn ra cửa phòng thì tầm nhìn của cô ấu sẽ bị Phùng Quốc An che khuất hoàn toàn.
Thời này, cửa phòng bệnh đều gắn kính để bác sĩ và y tá dễ quan sát bệnh nhân bên trong. Miệng lưỡi Phùng Quốc An như bôi mật, mỗi câu nói ra đều khiến Thẩm Họa Nhiễm thấy vui vẻ. Những ngày qua, bà chỉ biết than thở và lén lút rơi nước mắt nhưng từ khi Phùng Quốc An bước vào, đây là lần đầu tiên bà cười.
Bà cười nói: “Nếu nó thật sự làm con rể tôi, tôi cũng mãn nguyện rồi.”
Nhạc Tử Ly vội nói: “Mẹ, mẹ nói cái gì thế? Sao tự nhiên lại nói đến con? Còn là chuyện yêu đương với Vinh Thiếu Xuyên nữa...”
Cô ấy vừa gấp vừa xấu hổ, không hiểu sao câu chuyện lại xoay sang cô ấy và Vinh Thiếu Xuyên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây