Khóe môi anh ta cong lên một nụ cười lạnh. Xe chạy được nửa đường núi, Tống Cẩm Thành ra lệnh cho Vương Khải dừng xe. Vương Khải nghe lời dừng jeep lại, hỏi: “Tống thiếu, mình dừng xe ở đây rồi đi bộ lên à? Khoảng cách này hơi xa đấy.”
Tống Cẩm Thành nói: “Gần quá người trong nhà sẽ thấy xe. Mọi người xuống xe thay đồ, che biển số xe lại!”
Vương Khải lập tức làm theo, lấy tấm vải đen phủ kín cả hai biển số trước sau của xe, rồi lấy mặt nạ đen và đồ đen phủ lên người mình. Tất cả đều mặc đồ đen, đeo mặt nạ kín mít. Tống Cẩm Thành cũng thay đồ, đeo mặt nạ kín như bưng, từ trong xe lấy ra một chai rượu và mấy cái ly.
Anh ta nói: “Mỗi người uống một ly rượu làm ấm người, trời trên núi lạnh, cơ thể ấm thì ra tay mới nhanh nhẹn, đánh nhau không chịu thiệt!”
Anh ta rót rượu cho mọi người, trừ bản thân. Nói thật, chuyện giết người diệt khẩu rơi vào ai cũng khiến người đó lạnh sống lưng. Có rượu đương nhiên phải uống, rượu tăng dũng khí!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây