Nhạc Tử Ly vừa khóc vừa nói: “Mẹ, mẹ làm con sợ muốn chết, mẹ với mẹ Mộ đang nói chuyện bình thường, tự nhiên mẹ ngã quỵ luôn!”
Nghiêm Tú Phương tiếp lời: “Trời ơi, cuối cùng cũng ổn rồi, mẹ Tử Ly à, chuyện gì cũng phải nghĩ thoáng! Còn sống là còn hy vọng, chỉ cần chưa thấy xác Tiểu Li thì vẫn còn tia hy vọng!”
Bà biết Thẩm Họa Nhiễm phát bệnh là vì lo cho con gái. Không còn cách nào khác, chỉ có thể cố an ủi cô.
Bác sĩ nói: “Đồng chí Thẩm, cô bị bệnh tim thì không thể quá xúc động, phải nghĩ thoáng ra. Nếu cứ cố chấp như vậy thì mười bác sĩ cũng không cứu nổi cô đâu.”
Thẩm Họa Nhiễm gật đầu: “Tôi biết, yôi sẽ không bỏ cuộc, tôi nhất định phải kiên cường chờ Tiểu Li trở về. Nhưng tôi không khống chế được... vừa nghĩ đến Tiểu Li là toàn thân tôi không ổn rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây