Chỉ tiếc là tất cả các phòng đều khóa. Cậu thử vặn tay nắm, không có cánh cửa nào mở được. Khi gần tới cuối hành lang, cậu thử xoay một tay nắm cửa. Từ trong phòng vang lên tiếng rên rỉ của đàn ông...
Đột nhiên phía sau Mộ Thủ Cương vang lên giọng một người đàn ông: “Nhóc làm gì vậy?”
Mộ Thủ Cương hoảng hốt quay đầu lại, liền nhìn thấy Phùng Quốc An.
Cậu cười gượng, nói: “À... em tìm anh em. Ảnh nói đi lấy sổ hộ khẩu cho em, chờ mãi không thấy ảnh quay lại, em định xem thử ảnh ở phòng nào thôi. Làm sao, em không được vào phòng anh ruột mình chắc, em là em trai ruột của ảnh mà!”
Phùng Quốc An nói: “Không phải không cho anh vào phòng ảnh, chỉ cần thủ trưởng cho phép, nhóc muốn vào phòng nào cũng được. Tuy đây không phải doanh trại nhưng cũng không phải ai muốn vào là vào. Thủ trưởng không dẫn cậu lên phòng thì cậu cứ ở phòng khách chờ đi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây